Menu ngang

Thứ Tư, 31 tháng 12, 2014

Bố em làm ở bộ

- Ở bộ nào, cô bé? Em đừng quá căng thẳng như vậy, đừng căng thẳng. Em chỉ đến muộn một, hai giờ đồng hồ thôi mà, ai chẳng có thể bị muộn vì có chút việc bận chứ… - Thầy hiệu trưởng vừa nói vừa liếc vào cái đồng hồ đeo trên cổ tay - … Mà hình như hôm nay bắt đầu thi hơi sớm thì phải, thật là quá đáng!...
Một cô gái dáng vẻ thấp thỏm, bất an đến gõ cửa phòng thầy hiệu trưởng. Hai mắt cô đỏ hoe, chắc hẳn là vừa mới khóc.
- Em có thể vào được không ạ? - Cô gái rụt rè hỏi.
- Mời vào! Em có việc gì vậy?
- Em chậm ạ, em đến chậm mất rồi…
- Em đến chậm cái gì mới được chứ?
- Thi tốt nghiệp… là em đến thi muộn ạ.
- À… chín giờ người ta đã bắt đầu thi, bây giờ là gần mười một giờ rồi. Em tính thế nào hả?
- Em muốn… muốn được tham gia thi ạ.
- Tham gia thi à? Được đấy! Em hãy về nhà cố gắng học thêm, sang năm lại đến thi nhé!

Minh họa: Lê Tâm.
 Thầy hiệu trưởng quay sang bảo thầy thư ký:
- Anh xuống phòng giáo vụ, làm thủ tục lấy cho em ấy một tờ chứng nhận hoãn thi để thi vào kỳ thi năm sau. À, mà họ tên em là gì?
- Kim Na ạ.
- Cấp cho Kim Na… ồ xin lỗi! Còn họ, em họ gì chứ?
- Em họ Lưu.
- Lưu Kim Na… Họ Lưu… nghe quen tai đấy. Thế bố em làm gì, ở đâu?
- Bố em làm việc ở bộ…  trong bộ…
- Ở bộ nào, cô bé? Em đừng quá căng thẳng như vậy, đừng căng thẳng. Em chỉ đến muộn một, hai giờ đồng hồ thôi mà, ai chẳng có thể bị muộn vì có chút việc bận chứ… - Thầy hiệu trưởng vừa nói vừa liếc vào cái đồng hồ đeo trên cổ tay - … Mà hình như hôm nay bắt đầu thi hơi sớm thì phải, thật là quá đáng!... - Nói rồi ông ta lại quay sang thầy thư ký:
- Anh chạy đi hỏi cho tôi, hôm nay ai là giám thị của lớp Kim Na đi!
Sau đó, hiệu trưởng lại quay sang cô gái:
- Hay là em đến dự buổi thi sáng mai nhé. Hôm nay tôi thấy em quá mệt rồi.
- Không được, ngày mai em bận mất rồi.
- Được, được, được rồi. Em cứ bình tĩnh nào, chúng ta sẽ thi ngay bây giờ… - nói đoạn, thầy hiệu trưởng quay sang thầy thư ký - Anh mau đi lo liệu việc này đi!
- Cảm ơn thầy, em có thể gọi điện cho bố em được không? Bố em chắc đang rất sốt ruột.
- Đương nhiên là được, em đọc số đi, tôi bấm cho…
- Cảm ơn, 133…
- Đây là số điện thoại của nhà em à?
- Không ạ, nhà em không có điện thoại, đây là số điện thoại ở phòng làm việc của bố em.
- Nhà em mà không có điện thoại sao? Tôi xin lỗi, thế rốt cuộc bố em làm gì, ở bộ nào?
- Bộ Giáo dục, bố em là nhân viên bảo vệ.
- Nhân viên bảo vệ ư…? Em nghe đây, Lưu Kim Na! Đi thi mà đến muộn một chút thì còn có thể chấp nhận được, đằng này em đến muộn hẳn hai tiếng đồng hồ? Em đừng khóc vội! Em có biết là thi tốt nghiệp mà đến muộn thì hậu quả sẽ như thế nào không hả?
Đúng lúc đó, thầy thư ký chạy vào:
- Đã chuẩn bị xong xuôi rồi, bây giờ em có thể vào thi được.
- Thi cái gì mà thi! Ai bảo anh là em ấy được thi? Lúc nãy tôi vừa mới nói với anh là xuống giáo vụ làm thủ tục cho em ấy hoãn thi để dự kỳ thi năm sau cơ mà. Bây giờ tôi sẽ gọi điện cho bố em, cho ông ấy vui lòng vì cô con gái yêu. Này em, em vừa nói số điện thoại ở phòng làm việc của bố em là bao nhiêu nhỉ, 133… rồi còn gì nữa, đọc tiếp đi!
- Hôm nay bố em nghỉ, không đi làm. Ông ấy đang ở nhà chú em.
- Thôi được, em hãy đọc số điện thoại của nhà chú em cũng được, số bao nhiêu nào?
- 2951811.
- Cũng để ông chú của em vui lòng vì em luôn… Thầy hiệu trưởng vừa nói vừa bấm số.
- Alô, anh là ai? Thư ký à, thư ký của ai?
Hiệu trưởng bịt ống nói điện thoại, quay sang khẽ hỏi Lưu Kim Na:
- Này em, thế chú em làm gì?
- Chú của em là Bộ trưởng Bộ Giáo dục…
Truyện vui của Lý Đông Mai (Trung Quốc) - Trần Dân Phong (dịch

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét