Menu ngang

Thứ Sáu, 30 tháng 9, 2016

 CHÙM THƠ LÀM TỪ 20 ĐẾN 27 / 9 / 2016

1 - TÂM  SỰ

Sông thời gian trôi mãi
Thuyền đời lặng lẽ xuôi
Qua chênh vênh ghềnh thác
Cập bao bến bờ vui


Ngoảnh về năm tháng cũ
Hồi ức chốn xa vời
Dắt lưng vài con chữ
Ngất ngưởng tháng ngày chơi


Ngày mỗi ngày giãi tỏ 
Cùng bạn hiền tri âm
Giữa nhân tình thế thái
Buông một tiếng ... tơ lòng !

27/9/2016

 2 - KHÔNG KHỨ HỒI

Chuyến tàu đời
Không vé khứ hồi
Hai lần tuổi trẻ
Muôn triệu kiếp người
Vẫn thế
             lặng lẽ trôi ... !

27/9/2016

 3 - ƯỚC

Thuở xưa má hóp trán nhăn
Mắt to bụng lép mần răng rứa hề
Bây chừ mắt bé bụng phè
Ước chi vóc dáng trở về thuở xưa !

24/9/2016


 4 - CÂY SẤU

Đời gọi là cây sấu
Nhưng thật đẹp lạ lùng
Cây chắc cành xanh biếc
Vượt qua mọi bão giông


Rễ cắm sâu lòng đất
Hút vị ngọt giữa đời
Kết tinh thành quả chín
Chua ngọt xin trao người


Giữa ngày nắng chói chang
Sấu tỏa cành rợp mát
Trong bữa cơm thường nhật
Sấu dầm canh ngon lành


Giữa muôn vàn cây cối
Một sắc màu biếc xanh 
Lặng lẽ dâng cho người
Bao tinh hoa sự sống !


21/9/2016

 5 - CHIẾC ÁO

Một chiếc áo vô tri vô giác
Đã cùng tôi rong ruổi dặm trường 
Khi ra Bắc lúc vào Nam
Khi sang Âu Mỹ khi tường Trung Hoa


Áo vẫn vậy đẹp tươi bền mốt
Còn bao năm dùng tiếp nữa đây !


 6 - PHƯỢNG VĨ

Phương vĩ đã trút mùa hoa đỏ
Gió thu chấp chới lá vàng rơi
Nhành cây biếc đung đưa đùa gió 
Nắng xôn xao tỏa ngát sân đời !

21/9/2016


7 -  GIỮA THU

Bên thềm một sớm giữa thu sang
Thoang thoảng heo may vạt nắng vàng
Chùm lá biếc xanh reo trong gió
Lâng lâng cảm xúc dạ xốn xang

20/9/2016

 8 - NGÀY MỚI

Bình minh soi cửa sổ
Chim ríu rít trên cành
Phố phường bừng ngày mới
Giữa hối hả mưu sinh


20/9/2016

Thứ Tư, 7 tháng 9, 2016

HAI BÀI THƠ LÀM TRONG NGÀY 7 / 9 / 2016
----------------------------------------------------------
N M Đ

KÝ HOẠ

Hắn - U 70
Con hắn lớn
Vợ hắn già
Nhà hắn kiên cố
điện nước ổn định
Thu nhập khá
Lại đã thường dân.



Hắn - đã yếu tay chân
vẫn hố ham Tennis
Vẫn căng đầy cảm xúc
Sôi nổi rộn ràng
sau từng trận đua tranh.


Không phải nghiệp văn chương
mà đam mê cấy cày trên cánh đồng chữ nghĩa
Cảm xúc ập ùa từng câu chuyện kể
Từng bài thơ nồng ấm cõi lòng.

Hắn vẫn cầm vô lăng
Lái xe gia đình chính hãng
Khi thăm thú bạn già
Lúc gặp gỡ hàn huyên.

Còn cái đầu bạc
Hắn ra hiệu cải lão hoàn đồng
Hắn chẳng có gì khác
Thích quyện hoà
giữa mọi cuộc vui chung !

Mỹ Đình, 07/9/2016


TIN THẬT NHẤT

Hằng ngày tôi đọc báo
Tin đầu tiên trang tám
Báo Quân đội nhân dân
Để biết đồng đội mình
Những ai vừa giã biệt

Biết còn kịp đi viếng
Tiễn bạn về Vĩnh hằng
Biết để cùng chia sẻ
Đau buồn với người thân

Giữa bạt ngàn thông tin
Ngập tràn bao thứ chuyện
Nhưng mà tôi nghĩ rằng
Tin ấy là thật nhất

Đời có đến và đi
Đã sinh thời có hóa
Giữa hai khoảng cách đó
Là thẳm sâu đời người

Trên mặt báo trang tám
Diện tích bằng bao diêm
Khép lại một cuộc đời
Qua thăng trầm dâu bể

Tin buồn kịp để bao người chia sẻ
Trước tang thương nghĩa tử giữa đời !

Mỹ Đình, 07 /9 /2016

Thứ Ba, 6 tháng 9, 2016

BA BÀI THƠ LÀM TRONG NGÀY 06 / 9 / 2016
----------------------------------------------------------
Nguyễn Mạnh Đẩu 

CHUYẾN TÀU ĐỜI

Chuyến tàu đời 
Chất đầy quá khứ
Xác buồn, vui 
ăm ắp những toa hàng ...

Chuyến tàu đời
Không màu sắc
Không hình hài
Lặng lẽ Ga thời gian ...

Chuyến tàu đời 
Không hương vị
Mà sao - vẫn đủ thế
Đắng cay với ngọt bùi !

Chuyến tàu đời
Cơ duyên phận số
Không thể khứ hồi
dẫu có là dang dở !

Chuyến tàu đời
Số ghế chỗ ngồi
Muôn năm ước lệ 
Trên mọi nẻo phương trời !

Khi đã xuống tàu 
hết thảy như nhau
Số ghế chỗ ngồi 
chìm vào giã biệt ...

Sân ga chiều ngả màu tím biếc
Chuyến tàu đi - đi tiếp cung đường.

Mỹ Đình, 06/9/2016

TỰ HOẠ - MỘT MÙA NGƯỜI 2

Lính vào nơi chiến trận
Tướng nhỏ chốn kinh thành
Quay một vòng đủ chín
Về lại - Phó thường dân
Được làm dân thanh thản
Giữa dòng đời an nhiên
Nhìn đời it màu xám
Rũ hết thảy ưu phiền
Thời gian cứ dần trôi
Nhìn cháu con phương trưởng
Ấy là niềm vui lớn 
Ước nguyện cuối trang Đời !

Mỹ Đình, 06/9/2016

TỰ SỰ

Sau mấy bận đau yếu
Bà cháu khỏe lên rồi
Mãn chiều thật chơi vơi
Ổn chừng nào, hay nấý

Hễ hôm nào bà ốm
Ông tròn vai O Sin
Ấy là điều hiển nhiên
Trong tình sâu nghĩa nặng

Con cháu thì riêng vắng
Khuya sớm ông mụ già
Trong căn nhà vào ra
Chăm cơm ăn thuốc uống

Ấy là điều sung sướng 
Giữa năm tháng tuổi già
Ta vẫn kề bên ta
Chung chiều sâu cuộc sống !

Mỹ Đình, 06 /9 / 2016




Thứ Hai, 5 tháng 9, 2016

GHI LẠI MẤY BÀI THƠ TRONG 2 NGÀY
===============================

KÍNH CỤ NGUYỄN KHUYẾN
---------------------------------------

N M Đ

 ĐÊM THU

Đêm Thu tĩnh mịch gió hanh heo
Phố nhỏ yên bình khách vắng teo
Canh khuya tỉnh giấc mơ hay thực
Buồn vui xen lẫn … một thoáng vèo !

LÒNG THU

Trời xanh ngan ngát gọi Thu về
Gọi kỉ niệm xưa mái tranh quê
Mẹ sinh con ngày Rằm Tháng Chín (*)
Trải vàng lồng lộng ánh trăng khuya

 ƠN THU

Đất Trời cứ mỗi độ Thu sang
Xao xuyến lòng con bao nhớ thương
Công Cha nghĩa Mẹ ơn Thầy đó
Đã cho con trọn bước dặm trường

Mỹ Đình, sáng sớm 04 / 9 / 2016
-----------------------------
(*) Tôi sinh Rằm Tháng Chín năm Mậu Tý, tức ngày 17-10-1948



GẶP NHAU

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Đời còn mấy nữa lại chơi vơi
Một mai nhẹ bước về cõi Phật
Đọng lại lòng nhau một tiếng cười

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Dòng đời đã trải khắp bao nơi
Mãn chiều sum họp bên bằng hữu
Lắng suy hồi ức mấy phương trời

Thôi đừng gọi chức tước, công danh
Chỉ xưng nhau Cựu Chiến Binh là đủ
Giữa muôn nẻo đường đời phận số
Những ráng vàng quá khứ để ... mừng thôi !


Mỹ Đình, sáng  04/9/2016


TENNIS

Chiều Chủ nhật sân chơi vắng bạn
Phiếu - Thuật bèn rủ trận đánh đơn 
Già tôi sức yếu chân chồn
Thua hai bạn trẻ hai không bấy chừ

Các cụ dạy muôn năm là thế
Khôn có đâu tới trẻ hỡi Trời 
Còn thì cơ bắp cuộc chơi
Già thua chí phải giữa đời hiển nhiên

Cứ là vậy an nhiên tự tại
Chơi bạn bè vui thú cháu con
Xưa nay trong cuộc vuông tròn
Thắng - Thua chẳng kể nguồn cơn nỗi gì !


Mỹ Đình, chiều tối 4/9/2016


CHI BỘ HƯU

Mấy ông bà hưu trí
Phần đông Cựu Quân Nhân
Tổ Dân phố Nhà Binh
Sinh hoạt cùng Chi bộ

Chi bộ là lãnh đạo
Nhưng cũng khó vô cùng
Lãnh đạo thế nào nhỉ
Đâu cùng mục tiêu chung !

Mấy mươi năm về trước
Dưới Đảng kỳ xin thề
Còn sống còn phấn đấu
Trọn con đường đã đi …

Ngày tháng cứ dần trôi
Hãy an nhiên thanh thản
Cùng cháu con bè bạn
Chung sống tốt giữa đời !

Mỹ Đình, họp Chi bộ sáng 5 /9/2016


Chủ Nhật, 4 tháng 9, 2016

GẶP NHAU

MĐN

Còn gặp nhau thì hãy cứ vui
Đời còn mấy nữa lại chơi vơi
Một mai nhẹ bước về cõi Phật
Đọng lại lòng nhau một tiếng cười

Còn gặp nhau thì hãy cứ cười
Dòng đời đã trải khắp bao nơi
Mãn chiều sum họp bên bằng hữu
Lắng suy hồi ức mấy phương trời

Thôi đừng gọi chức tước, công danh
Chỉ xưng nhau Cựu Chiến Binh là đủ
Giữa muôn nẻo đường đời phận số
Những ráng vàng quá khứ để ... mừng thôi !

Mỹ Đình, 4/9/2016
TỰ SỰ

N M Đ

Mỗi sớm mai thức dậy
Khắp thân mình mỏi đau
Trời còn cho bao nữa
Một mùa người dài lâu

Mỏi đau - ắt là phải
Ngót bảy chục tuổi đầu
Sắp thành xưa nay hiếm
Trí, lực - còn nhiều đâu

Tuổi ấu thơ khó khăn
Qua chiến chinh ác liệt
Thời bao cấp nhọc nhằn
Giữa dòng đời mải miết

Sướng khổ - ấy thời khắc
Nhân gian - lẽ sinh tồn
Già yếu - điều tất yếu
" Hậu phúc khán tử tôn "
KÍNH  CỤ  NGUYỄN KHUYẾN
----------------------------------------
N M Đ

1 - ĐÊM THU

Đêm Thu tĩnh mịch gió hanh heo
Ngõ nhỏ yên bình khách vắng teo
Canh khuya tỉnh giấc mơ hay thực
Buồn vui xen lẫn … một thoáng vèo !

2 - LÒNG THU

Trời xanh ngan ngát gọi Thu về
Gió Thu nhè nhẹ mái tranh quê
Mẹ sinh con nhằm Rằm Tháng Chín (*)
Trải vàng lồng lộng ánh trăng canh khuya

3 - ƠN THU

Đất Trời cứ mỗi bận Thu sang
Xao xuyến lòng con bao nhớ thương
Công Cha nghĩa Mẹ ơn Thầy đó
Đã cho con sải bước dặm trường

Mỹ Đình, 04 / 9 / 2016
-----------------------------
(*)Tôi sinh Rằm Tháng Chín năm Mậu Tý, tức ngày 17-10-1948

Thứ Sáu, 2 tháng 9, 2016

MÙA THU NĂM MẬU TÝ


N M Đ

Năm Mậu Tý giữa trưa rằm tháng Chín
Mẹ sinh con trong gió mát Thu về
Ngan ngát trời xanh rộn ràng sóng bể
Con cất tiếng chào đời ấm áp tình quê

Thời gian trôi suốt mấy chục năm trời
Chẳng nguôi quên những trưa Hè nắng nóng
Lời ru Mẹ ngọt ngào bên cánh võng
Đằm thắm nhặt khoan trong êm ả ầu ơi

Con cám ơn Trời cám ơn Mẹ Cha
Đã cho con trọn hình hài, thanh sắc
Nuôi con lớn bằng củ khoai hát thóc
Đẫm mồ hôi trong nắng đỏ quê nhà

Con cám ơn Đời cám ơn Mẹ Cha
Dạy dỗ luyện rèn từ thời thơ trẻ
Con rảo bước mọi nẻo đường thiên lý
Bước đầu tiên chập chững ở hiên nhà

Hành trang con hòa nhập với đời
Mang đầy yêu thương lời ru của Mẹ
Vọng tiếng dạy của Cha qua từng câu chuyện kể
Hơi ấm quê nhà theo con đi muôn phương

Đến Thu nay - mấy chục năm trường
Mẹ Cha kính yêu đã về cùng tiên tổ
Ảnh hình còn đây, tấm lòng còn đó
Đây Mẹ cha - máu thịt của đời con !

Mỹ Đình, 2 / 9 / 2016

Thứ Năm, 1 tháng 9, 2016


VÀI SUY NGHĨ NHÂN DỊP

KỈ NIỆM CÁCH MẠNG THÁNG TÁM




N M Đ



Tôi sinh ra sau Cách mạng Tháng Tám tròn 3 năm. Hồi đó, Cha tôi đi Giải phóng quân và đã trải qua 2 năm chiến đấu trên chiến trường Bắc Bộ. Đầu năm 1948, có lần ông được đơn vị cho tạt qua nhà. Và may mắn đã mỉm cười với cha mẹ tôi: Sinh được con trai sau 8 năm nên nghĩa vợ chồng. Thiết nghĩ, nếu không có lần đó, tôi mãi mãi là hạt bụi giữa vô cùng.
Ngẫm lại, qua nhiều đời, gia đình tôi thuộc loại nông dân nghèo, trong một dòng họ dù có giàu về truyền thống nhưng cũng nghèo về kinh tế, trên một miền quê đồng khô cát bạc, khí hậu thời tiết khắc nghiệt. Nơi đó, từ bao đời nay, mọi người dân quanh năm lam lũ mà vẫn bốn mùa thiếu thốn.

Tôi cứ nghĩ, nếu không có cuộc Cách mạng Tháng Tám và đi liền sau đó không có mấy chục năm kháng chiến đầy ác liệt, hy sinh, gian khổ, rồi trong mấy chục năm đi theo con đường đã chọn, thì thân phận gia đình mình sẽ thế nào đây? ra sao đây ?
Tôi không đủ điều kiện kiến thức thực tế để lập luận dự đoán. Nhưng qua lời kể của cha mẹ và các bậc bề trên, với cái vốn khởi điểm đó, dù chế độ cũ tiếp tục tồn tại và có điều chỉnh đổi thay này nọ, thì thân phận gia đình tôi, tình cảnh làng quê tôi cũng không thể khác trước được - Nghĩa là vẫn đói nghèo, lạc hậu!
Từ sau Cách mạng Tháng Tám, trải qua hy sinh mất mát vô cùng to lớn trong mấy chục năm chiến tranh, cộng với tác hại của cơ chế bao cấp dai dẳng, cùng những sai lầm, thiếu sót nghiêm trọng trong lãnh đạo quản lý ở các cấp, các ngành, các địa phương - đặc biệt là nạn tham nhũng, tệ quan liêu - làm cho Đất nước ngày càng tụt hậu hơn so với các nước trong khu vực; không thể phát triển tương xứng với tiềm năng, xu thế và triển vọng. Đó là một thực tế không ai có thể biện minh, chối cãi!
Có người nói, nếu như không đi theo con đường Cách mạng Tháng Tám, không kháng Pháp trường kỳ, không chống Mỹ quyết liệt với biết bao xương máu, mà đi theo con đường khác..., thì Đất nước ta sẽ giàu mạnh hơn bây giờ rất nhiều !
Tôi nghĩ rằng, trong phương pháp so sánh, đừng bao giờ dùng chữ " nếu như " khi bình xét về lịch sử của một Dân tộc, cũng như đánh giá về số phận một con người. Vậy " nếu như " thuở trước ông cha ta không phá Tống, chống Nguyên, đuổi Minh, bình Thanh, giành thắng lợi huy hoàng, và tiếp đó nam chinh mở cõi thật vẻ vang, thì Đất nước ta ngày nay sẽ là thế nào nhỉ. Chắc đã bị đồng hóa và chỉ là một tỉnh, một quận của ngoại bang mà thôi.
Giành Độc lập cho Dân tộc là chân lý vĩnh hằng, là khát vọng của mọi người dân bị thuộc địa áp bức. Lịch sử hàng ngàn năm của Dân tộc ta và của cả thế giới đã minh chứng điều đó.
Với Dân tộc ta, kháng Pháp, chống Mỹ là điều bất khả kháng, là tất yếu khách quan, là con đường độc đạo máu lửa phải đi qua để giành lại Độc lập và Thống nhất cho Tổ quốc.
Sai lầm trong lãnh đạo quản lý như thế nào, nguyên nhân từ đâu, tác hại to lớn ra sao, thì cũng đã mổ xẻ, chân nhận từ 30 năm trước, để rồi đi vào công cuộc Đổi Mới.

Có người nói, Đổi Mới chẳng qua là đi sai ( lạc ) đường - trái với qui luật vốn có - mà nay do tình thế khách quan, chủ quan, buộc phải đi lại cho đúng. Tôi cho rằng điều đó chẳng sai ! Qui luật chung là: Hợp lý thì tồn tại. Không hợp lý thì không tồn tại.
Trước mắt, tôi thiết nghĩ: Quyết liệt, triệt để và thiết thực, hiệu quả trong chống tham nhũng, quan liêu; Kỷ cương phép nước nghiêm minh; Phát huy dân chủ; Khơi dậy khả năng tự do sáng tạo trong đời sống kinh tế xã hội của mọi người dân, ... thì chắc chắn Đất nước ta sẽ phát triển nhanh hơn, bền vững hơn và đàng hoàng hơn.

Nhân đây, tôi xin được nói thêm điều này: Khi đương chức, tôi có một số ít lần ra nước ngoài ( Mỹ, Hàn Quốc, Indonesia, Singape, Thái Lan, Ấn Độ, Trung Quốc …) theo chế độ công vụ, nên không có điều kiện quan sát kỹ về đời sống của người dân nơi đó.
Sau khi nghỉ hưu, năm 2015 và năm 2016, tôi được bạn bè mời sang tham quan, du lịch một số nước ( Anh, Pháp, Ý, Đức, Nga ). Thời gian không dài, cũng chỉ là dạng cưỡi ngựa xem hoa. Nhưng cái may lần này là tôi có điều kiện quan sát, trực tiếp tiếp xúc. Khi ở Pháp, tôi đã ở khách sạn loại bình dân ở Paris; đã tham quan một số di tích, danh lam thắng cảnh và đi dạo ban đêm ở sông Seien, tháp Truyền hình Eiffel …Khi ở Đức, tôi đã đến xem di chứng Bức tường Berlin, xem Nhà Quốc hội Đức... Khi ở Anh, tôi đã nghỉ lại Luân Đôn dạo chơi trên bờ sông Thames, dọc nhiều con phố. Và cũng đã có mấy ngày, với vốn tiếng Anh rất ít ỏi, khi nói phải minh họa bằng tay, trong túi có vài trăm đồng Bảng Anh, một mình tôi lang thang đi chơi qua các khu phố lớn, tiếp đến những đường ngang ngõ tắt trong thành phố Manchester. Đi bộ mỏi chân, tôi nhảy lên tàu điện hoặc tắc xi. Trong những ngày lưu lại thành phố Manchester, tôi cũng đã đi ra vùng ngoại ô chơi. Tôi đã đến tham quan du lịch thành phố Venie ngập trong nước biển của Ý. Giữa một buổi đêm trời tối đen như mực, ngồi trên chiếc thủy Tắc xi chạy qua biển vào kênh rạch, muỗi nhiều vô kể - giống như vùng sông nước ở Đồng Tháp Mười Nam Bộ - để vào các khu phố cổ ( cũ ) đang ngâm mình trong nước. Và ngày hôm sau, khi thì đi bộ, khi thì đi thuyền, chúng tôi lang thang qua từng khu phố nhỏ, ...

Thời gian tham quan du lịch và lưu trú ở mấy nước ấy không nhiều. Trước khi lên đường, có người nói với tôi, ông sang đó tranh thủ xem thử “ Tư bản nó đang giẫy chết thế nào nhé". Tôi chẳng nghĩ thế! Trong đầu tôi hình dung ngược lại. Tôi coi đây là dịp có điều kiện chứng kiến cảnh sống sung sướng, đầy đủ của người dân các nước nhóm G 7. Và quả thật tôi khá bất ngờ !
Phải khẳng định rằng, họ giàu có, hiện đại hơn nước ta về mọi phương diện là điều hiện hữu, không thể chối cãi. Tuy nhiên, bên cạnh những tòa nhà đồ sộ, hiện đại với nhiều kiểu dáng đẹp đẽ, cao vút chọc trời xanh, thì vẫn còn nhiều nhà ở của người dân lao động cũng vầy vậy như vẫn thấy trên nhiều thành phố của Việt Nam ta. Một sô phố xá mà tôi đã đi qua, tình trạng ăn xin, móc túi, lừa đảo, say rượu nằm be bét trên các mặt đường, trên các vỉa hè, trên các ga tàu xe, ga tầu điện ngầm là không hiếm. Còn nhiều con phố chật hẹp và không sạch.
Có người nói, do nạn nhập cư ồ ạt từ các nước Đông Âu sang mới nên thế. Tôi chẳng biết có đúng vậy không!
Và tôi có suy nghĩ: Với mấy nước phát triển thuộc nhóm G 7 tôi đã ghé qua: Đều có trình độ khoa học công nghệ rất cao; Đã hơn 70 năm không hề chiến tranh; Lại cũng không bị cơ chế hành chính quan liêu bao cấp ( như đã diễn ra ở nước ta ) trói buộc. Ấy vậy mà, đời sống của những người dân tôi đã tiếp xúc cũng chưa giàu có như tôi từng nghĩ.


Tóm lại, cuộc Cách mạng này dù có thời điểm vấp váp sai lầm - nó như các trận bão - gây hậu quả to lớn và là điều không ai mong muốn. Nhưng xét về đại cục, Cách mạng đã đem lại Độc lập,Thống nhất cho Tổ quốc, Tự do và từng bước đem lại từng phần Hạnh phúc cho nhân dân - Trong đó có gia đình tôi.
Đó là một thực tế khách quan, dù với cách nhìn nào, cũng không thể chối cãi, không thể phủ nhận!
Đôi điều mộc mạc lan man giải bày tâm sự. Suy nghĩ của tôi có thể không trùng khớp với suy nghĩ của ai đó, ở đâu đó, với góc nhìn nào đó. Âu đó cũng là lẽ bình thường, dễ hiểu!
Mỹ Đình, 31/8/2016