Menu ngang

Thứ Bảy, 9 tháng 2, 2019

TẶNG ANH NGUYỄN MẠNH ĐẨU
NHÂN ĐỌC SÁCH CỦA ANH
             Tác giả : Võ Thị Vinh
Sách anh tặng em chưa đọc hết
Qua phần văn chưa kết anh ơi
Vội vàng muốn tỏ đôi lời
Lỡ lâu quên hết rối bời còn đâu
Em hiểu anh về thời thơ ấu
Lắm bạn bè yêu dấu đến nay
Kem đánh răng tưởng kẹo Tây
Ăn vào mới biết vừa cay vừa nồng
Cũng nghịch ngợm phiền lòng cha mẹ
Dây võng dù đốt lẹ để xem
Trung thu xưa mãi chẳng quên
Những lần cắm trại anh em trốn tìm
Bạn Phan Nam, bạn Lê Văn Hiền
Tuổi thiếu thời còn nhớ hay không
Riêng anh khắc nhớ trong lòng
Tuổi thơ bầu bạn quê hương thuở nào !
Mẹ anh có tấm lòng thơm thảo
Sớm ra đi để lại tình thương
Chịu tang mẹ giữa chiến trường
Nghẹn ngào đau xót khóc thương giữa trời !
Anh thương cha biết bao gian khó
Một mình ông bươn chải nuôi con
Chiến chinh anh ráng làm tròn
Quên mình vì nước trăng non lớn dần
Lời thầy dạy bội phần anh nhớ
Căm giặc thù muôn thuở khôn nguôi
Bình Ngô đại cáo để đời
Và thêm Lời Hịch đáp lời non sông !
Năm Lớp sáu được đi đón Bác
Lòng sướng vui giòng thác tuôn trào
Thoả lòng mong mỏi ước ao
Nhìn về chúng bạn tự hào lắm thay !
Mười sáu tuổi ghi danh quân ngũ
Giết giặc thù ấp ủ từ lâu
Cha mẹ anh có biết đâu
Bởi anh dấu kín quặn đau lòng già !
Giữa chiến trận anh làm liên lạc
Qua đạn bom anh vượt hiểm nguy
Mười chín tuổi dưới Đảng kỳ
Quyết tâm chiến đấu lời thề sắt son !
Từng thời khắc anh in tâm trí
Đánh trận đầu quyết chí tấn công
Hai chiếc nồi thủng sau lưng
Mở ra mới biết thật mừng lắm thay !
Nhiều trận đánh biết bao ác liệt
Đồn Huội Mua kiên quyết xung phong
Biết bao lời hứa trong lòng
Mang theo chiến trận mở vòng nguy nan !
Đất Trị Thiên muôn vàn gian khổ
Chiến trường đây quyết liệt nhiều hơn
Động Cô Ác ai nhớ không
Cao điểm Ta Tách thương vong thật nhiều !
Chiến dịch lớn tàn thiêu quân giặc
Trinh sát tinh nắm chắc phần hay
Đặc công dũng cảm hăng say
Chỉ huy chiến đấu bao ngày thắng to !
Trong một trận tập kích quân địch
Anh băng mình dũng cảm xông lên 
Bị thương nặng ở trận tiền 
Miếng sâm thủ trưởng Văn Toàn nhường cho!
Chuyển ra Bắc trên vai đồng đội
Tưởng “ra đi” tận chốn rừng sâu
Nhưng mà số phận may sao
Lại thêm lần nữa Nam Tào chịu thua !
Bác sĩ Lợi anh đang tìm hỏi
Người cứu anh thoát khỏi lặng câm
Trường Sơn muôn nẻo xa xăm
Anh mong tìm được nghĩa nhân giữa đời !
Đồng đội xưa không mời cũng đến
Tìm tận nhà, bệnh viện ghé thăm
Biết bao tình nghĩa thân thương
Trải qua ác liệt gian nan đã từng !
Nhớ những lúc chung lưng đấu cật
Với Bùi Trần, Quốc Việt khắc ghi
Rồi Lê Văn Dánh bao khi
Nguyễn Văn Dương nữa không hề nguôi quên !
Rời chiến trận vì trên thân thể
Thương tích này chẳng nể được đâu
Nhưng lòng buồn bã trước sau
Bởi vì không thể ở lâu chiến trường !
Cục Chính sách bến đời một thuở
Biết bao năm gắn bó thân thương
Tản văn anh viết khiêm nhường
Nêu gương tiền bối quê hương anh hùng !
Võ Đại tướng bao lần được gặp
Mỗi một lần thắp sáng niềm tin
Khắc sâu trong dạ như in
Kính yêu Đại tướng nặng tình nước non !
Với cha mẹ vuông tròn bổn phận
Với quê hương chân thiện đủ đầy
Chốn làng Đại Xá nơi đây
Qua bao gian khó vun dầy ước mơ !
Vài vần thơ bây giờ em viết
Kính tặng anh chẳng biết dở hay
Trân trọng dâng tặng anh ngày
Thành lập quân đội để thay lời mừng !
Kính chúc anh tưng bừng sức khoẻ
Trí lực cao vui vẻ yêu đời
Tuổi già vui thú bao nơi
Bút nghiên vẫn đậm vẫn dồi dào xuân !
VĨNH BIỆT NHÀ THƠ
   MAI HỒNG NIÊN

Trưa 02/01/2019, anh Nguyễn Đăng Giáp gọi cho tôi báo tin : Nhà thơ Mai Hồng Niên đã từ trần tại nhà riêng vào sáng nay. Lễ tang sẽ tổ chức tại Nhà tang lễ BQP ( 5, Trần Thánh Tông, Hà Nội ) vào lúc từ 16 h đến 17 h ngày 03/01/2019.
Nhà thơ Mai Hồng Niên sinh năm Quý Mùi ( 1943 ), quê xã Tân Lộc ( huyện Can Lộc, tỉnh Hà Tĩnh); Hội viên Hội Nhà văn Việt Nam.
Tôi quen biết anh qua anh Nguyễn Đăng Giáp đã ngót chục năm nay - nhất là trong các lần dự khởi công, khánh thành các công trình TCT 36 xây dựng & về dự Lễ hội đền Diên Cờ, tham dự các lần hiếu nghĩa tại nhà anh Nguyễn Đăng Giáp.
Mai Hồng Niên là một cây bút viết khỏe với nhiều thi pháp khác nhau. Có tình ca mượt mà, có tráng ca hào sảng sống động và có phần trào lộng, hài hước, đả kích, châm biếm - Ấy là nét nổi trội của Mai Hồng Niên đi vào cảm thụ của công chúng.
Đã có nhiều Nhà phê bình, Nhà văn, Nhà thơ & cả những độc giả “ ruột rà tâm phúc “ với Mai Hồng Niên viết nhiều lời bình về thơ của anh đều hay, đều đúng.
Với tôi, tôi cho rằng : Tính cách của Mai Hồng Niên được phản ánh rất rõ nét trong thơ anh. Trong đó có phần sâu sắc, có phần bi hài. Anh mang đậm tố chất ngất ngưởng, ngang tàng, bất cần, khí khái có đượm chút “ gàn “ của một Ông Đồ xứ Nghệ.
Đây chỉ là một góc nhìn rất hạn hẹp của tôi - người cầm bút không chuyên, mà lúc sinh thời Nhà thơ Mai Hồng Niên tặng các tập thơ - nhất là tập “ Quê mình xứ Nghệ “ được tái bản nhiều lần.
Vĩnh biệt anh Mai Hồng Niên - một Nhà thơ lãng tử, hào hoa, ga lăng để lại trên văn đàn nhiều thi phẩm. Nhưng đời tư cũng đã nhuốm màu “ phù du xao xác giữa phong trần “ như anh đã từng bạch thoại.
Đời là cõi tạm. Thôi anh nhẹ gót ra đi. Cầu cho linh hồn anh chóng siêu thoát ở miền cực lạc!
Xin thành kính phân ưu cùng tang quyến !
VĨNH BIỆT TRUNG TƯỚNG
   NGUYỄN PHÚC THANH

Tối nay, 8/02/2018, anh Lê Huy Mai & anh Đỗ Tuấn Đạt trong Ban Liên lạc truyền thống CCB Quân khu Trị Thiên gọi điện báo tin cho tôi : “ Anh Phúc Thanh từ trần trưa nay ở Viện 108 “.
Vậy là, điều lo lắng bấy nay của gia đình & đồng đội đã xẩy ra.
Trung tướng, AHLLVTND Nguyễn Phúc Thanh nguyên UCTWĐ, nguyên Phó Chủ tịch Quốc hội, bị ốm nặng lâu ngày - Hôm 24 tháng Chạp, Ban Liên lạc truyền thống CCB Quân khu Trị Thiên đến nhà Chúc Tết thì anh đang nằm Viện 108 trong trạng thái rất nặng - Nay tin anh từ trần, tôi rất thương tiếc anh.
Trong kháng chiến chống Mỹ, tôi cùng đơn vị chiến đấu ở chiến trường Trị Thiên với anh. Hồi đó, anh là một cán bộ lập nhiều chiến công, trưởng thành nhanh chóng. Cuối cuộc kc chống Mỹ, anh đã là Trung đoàn trưởng Trung đoàn 1 / Sư đoàn 324, rồi Tham mưu phó quyền Tham mưu trưởng Sư đoàn 324 khi tuổi đời còn rất trẻ. Anh là một trong số ít những người từ chiến sỹ NVQS trưởng thành trong chiến đấu lên các cương vị, được phong quân hàm cấp tướng, đợt năm 1990.
Sau này, tôi còn quan hệ làm việc & tiếp xúc nhiều lần khi anh là Tư lệnh Quân đoàn 2, Chủ nhiệm TCHC rồi Phó Chủ tịch Quốc hội. Còn nhớ, vào tháng 7 năm 1990, từ TCCT tôi lên làm việc ở Quân đoàn 2 đóng tại Bắc Giang. Khi chia tay ra về, anh biếu tặng tôi mấy cân đậu xanh - ngày đó đời sống còn khó khăn lắm - Vừa trao tay, anh vừa nói vui : “ Cứ đựng trong túi bóng thế này hay đồng đội cần cho vào một cái túi đẹp để giải quyết khâu oai đây ?”. Chúng tôi cùng cười.
Sau khi nghỉ hưu, anh cùng tham gia các hoạt động, dự các cuộc Gặp Mặt kỷ niệm của CCB Sư đoàn 324 & CCB Quân khu Trị Thiên.
Tháng 7 năm 2017, nhân kỷ niệm 70 năm Ngày TBLS, chúng tôi cùng về dự Lễ ở Thành cổ Quảng Trị. Trưa anh em ngồi ăn cơm cùng mâm tại ks Mường Thanh Đông Hà. Hôm đó còn có các anh : Võ Chót, Cao Xuân Khuông, Trần Sỹ Lừa. Chúng tôi chuyện trò thân thiết, ôn lại kỷ niệm xưa, nhớ về những đồng đội cũ người còn người mất.
Ngày 05 /4/2018, gia đình chúng tôi phối hợp với Viện KH & CN Bộ Quốc phòng cùng các cơ quan đơn vị tổ chức Gặp Mặt kỷ niệm 100 năm Ngày sinh ông ngoại các cháu. Trước đó mấy hôm, vì đang ở trong quê, không có điều kiện đến nhà, qua điện thoại, tôi mời anh đến dự. Anh vui vẻ nhận lời. Hôm Gặp Mặt, dẫu không được khỏe, anh vẫn đến dự, niềm nở thân thiết. Tôi thật cảm động !
Mấy chục năm quen biết, trong cảm nhận của tôi: Anh Nguyễn Phúc Thanh là một cán bộ chỉ huy chiến đấu trí dũng song toàn, có bề dày thành tích đặc biệt xuất sắc ; một cán bộ lãnh đạo mẫu mực, thanh liêm, nhân cách trong sáng, sống chân thành, khiêm tốn, được mọi người quý trọng.
Vĩnh biệt Trung tướng Nguyễn Phúc Thanh - một người anh, người đồng đội tôi trân quý!
Xin kính viếng Anh !
Xin chia buồn cùng chị Được và toàn thể gia đình !