Đêm mất ngủ
Im ắng quá, trời ơi, im ắng quá !
Đêm Liên Cơ không một tiếng xe qua
Chỉ nghe tiếng đồng hồ tích tắc
Ba giờ sáng, một mình thức giấc
Nghe xung quanh tĩnh mịch như tờ
Ngọn đèn cổng hắt lên tường leo lắt
Tiếng mèo kêu thảm thiết từ xa.
Gió se
lạnh, cây im lìm ngủ
Bỗng
nghe đâu có tiếng trở mình
Rón rén
lên, “Người” vẫn đang ngon giấc
Chỉ
mình ta ngồi với hư không.
Bao kỷ
niệm của một đời sống dậy
Vẫn xốn
xang như ngày mới bắt đầu
Những
hình ảnh tưởng như vùi lấp
Bỗng
trở về... ngay giữa đêm thâu.
Kha Lưu
- Đêm 27/11/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét