Phương Hà
CÓ MỘT MÙA THU HÀ NỘI
Có một mùa thu Hà Nội ở trong tôi
Phố Lò Đúc lá khô xào xạc gió
Bến phà Đen lênh láng nước ròng
Đê nằm nghiêng lắng sóng Sông Hồng
Có một mùa thu Hà Nội ở trong tôi
Nắng lên xanh từng vuông cỏ Ba Đình
Nước Hồ Gươm vời vợi màu ngọc bích
Để Tháp Rùa trẻ lại giữa trời xanh
Có một mùa thu Hà Nội ở trong tôi
Cầu Long Biên bên này sang bên ấy
Áo em trắng cánh cò bay chấp chới
Hương Hoàng Lan đình Sủi cứ thơm đêm
Có một mù thu Hà nôi ở trong tôi
Hương sữa ngát đường Nguyễn Du níu bước
Liễu dè dặt Cổ Ngư ai đợi đấy
Phủ Tây Hồ bàng bạc thật hay mơ
Có một mùa thu Hà Nội đến bây giờ
Cứ đau đáu khi trời se se gió
Cứ khắc khoải khi sương mơ mờ tỏ
Cứ chạnh lòng nơi đó đã mùa thu.
Phố Lò Đúc lá khô xào xạc gió
Bến phà Đen lênh láng nước ròng
Đê nằm nghiêng lắng sóng Sông Hồng
Có một mùa thu Hà Nội ở trong tôi
Nắng lên xanh từng vuông cỏ Ba Đình
Nước Hồ Gươm vời vợi màu ngọc bích
Để Tháp Rùa trẻ lại giữa trời xanh
Có một mùa thu Hà Nội ở trong tôi
Cầu Long Biên bên này sang bên ấy
Áo em trắng cánh cò bay chấp chới
Hương Hoàng Lan đình Sủi cứ thơm đêm
Có một mù thu Hà nôi ở trong tôi
Hương sữa ngát đường Nguyễn Du níu bước
Liễu dè dặt Cổ Ngư ai đợi đấy
Phủ Tây Hồ bàng bạc thật hay mơ
Có một mùa thu Hà Nội đến bây giờ
Cứ đau đáu khi trời se se gió
Cứ khắc khoải khi sương mơ mờ tỏ
Cứ chạnh lòng nơi đó đã mùa thu.
LỜI RU HEO MAY
Hát ru ngọn gió heo may
em ngồi đan áo xâu ngày qua đêm
Mỏng manh sợi chỉ len mềm
mắc bao nhiêu mối cho thêm rối lòng
Tiễn người bữa ấy bên sông
thu già mấy độ mà không thấy về
Vạt Trinh Nữ dọc triền đê
buồn quên khép lá lời thề năm nao
Người ơi người ở phương nao
có hay thu tận nối vào với đông
Có hay hương nếp trên đồng
đêm qua trở giấc thơm cùng heo may
em ngồi đan áo xâu ngày qua đêm
Mỏng manh sợi chỉ len mềm
mắc bao nhiêu mối cho thêm rối lòng
Tiễn người bữa ấy bên sông
thu già mấy độ mà không thấy về
Vạt Trinh Nữ dọc triền đê
buồn quên khép lá lời thề năm nao
Người ơi người ở phương nao
có hay thu tận nối vào với đông
Có hay hương nếp trên đồng
đêm qua trở giấc thơm cùng heo may
QUÀ THU
Đã ra đến tận Hồ Tây
ước sao gói được heo may làm quà
Nửa đời lưu lạc phương xa
em thèm chỉ một chút quà này thôi
Ở đây thu cả một trời
làm sao tôi giữ được lời với em.
ước sao gói được heo may làm quà
Nửa đời lưu lạc phương xa
em thèm chỉ một chút quà này thôi
Ở đây thu cả một trời
làm sao tôi giữ được lời với em.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét