Menu ngang

Chủ Nhật, 20 tháng 9, 2015

Lại bàn về Đặc sản quê nhà : TIẾNG NGHI LỘC

Khi đọc một vài bài tôi viết về Đặc sản quê nhà : TIẾNG NGHI LỘC, trên Facebook, bạn Nghiêm Quốc Huy có nói: “ Gốc người Nhật có thể ở Nghi Lộc cũng nên?” . 
Quả thật, điều này nếu đúng thì thật may. Hậu duệ ở xứ Mặt Trời Mọc giàu có, thông minh, kinh tế phát triển, trình độ khoa học công nghệ cao, mà dành phần đầu tư cho quê cha, đất tổ Nghi Lộc thì quí biết chừng nào! 

Nhưng để có điều đó, không thể chỉ căn cứ vào ngữ điệu phát âm mà kết luận được. Muốn chứng minh một cách có luận cứ khoa học, thì các nhà: gia phả học, dân tộc học, nhân chủng học, ngôn ngữ hoc,… phải dày công nghiên cứu rất công phu. Hic

Thực tế thì, không phải đến bây giờ bạn Nghiêm Quốc Huy mới có nghi vấn. Cách đây đã hơn 20 năm, vào tháng 9/1993, trong một chuyến đi công tác ở Singapore, một hôm tôi và anh Võ Văn Phương, Trưởng phòng Chính sách Cục Tài chính / Bộ Quốc phòng, cùng quê Nghi Lộc, vào siêu thị xem hàng hóa. 

Khổ nỗi, cả tôi và Phương đều không biết tiếng Anh, tiếng Hoa là hai ngôn ngữ chính ở Singapore. Khi chuẩn bị vào mua một chiếc cát - sét, anh em xì xồ nói chuyện với nhau bằng tiếng Nghi Lộc. Người bán hàng hỏi: Japanis ? Phương nói: Việt Nam. Nghe xong, người bán hàng vui vẻ giơ lên giơ xuống cả hai tay. Phương hỏi tôi, nó nói cái gì đấy anh. Tôi bảo, chắc nó bảo Việt Nam ta đang phát triển mạnh từ sau Đổi mới!
Buồn cười nhất là khi hỏi giá tiền. Trước khi đi siêu thị, anh Hoàng thành viên trong Đoàn công tác bày cho Phương vài câu tiếng Anh. Và anh Hoàng dặn thêm, ở đây họ dùng hai loại tiền: Đô la Singapore và Đô la Mỹ. Dọc đường đi, Phương lẩm nhẩm mấy từ mua hàng. Thế nhưng khi hỏi giá, Phương quên hẳn, ngẩn mặt như ngỗng ỉa, rặn ra được mấy từ : Hau - mát - đô la - Oasinhtơn ? ( Có thể, lúc ấy do Phương nhìn thấy trên đồng Đô la Mỹ có ảnh Cố Tổng thống Oa - Sinh - Tơn mà hỏi vậy). Người bán hàng trố mắt ô, ô, ô…ra điều không hiểu ông Việt Nam này định nói gì! 
Về nhà, tôi kể lại chuyện này, mọi người cười đau cả ruột.

Lần khác, anh Phương đến làm việc với Cục Chính sách. Khi xong công chuyện, Phương tạt vào phòng tôi nói: "Anh Đẩu ạ, hôm nay ta nói với nhau một bữa tiếng Nghi Lộc cho thật sướng, chán mồm thì thôi ". Vậy là, anh em bù khú hết chuyện này sang chuyện khác một cách thoái mái. 

Khi cô văn thư lên chuyển công văn, thấy lạ hỏi: “ Các anh nói chuyện với nhau bằng tiếng nước nào đấy? Nhật Bản à?". Hic
Thưa quí vị! Tác giả cam đoan: Hai mẩu chuyện trên đây là sự thật 100 % !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét