Quan hệ giữa đệ nhất Minh quân Lê Thánh Tông và Thái Sư Cương Quốc Công
Nguyễn Xí: một trường hợp đặc biệt.
Giáo sư Nguyễn Đình Chú
Đặc biệt
trước hết Nguyễn Xí là người có công đầu trong công cuộc dẹp loạn, đưa Lê Thánh
Tông lên ngôi báu mà đã phải trả giá một cách bi tráng có một không hai trong
lịch sử. Sử sách đã chép rõ như thế:
Tháng 10
niên hiệu Diên niên thứ 16 ( 1459), Lạng sơn vương Lê Nghi Dân dùng bọn tay sai
Phan Ban, Phạm Đồn, Trần Lăng, ban đêm trèo tường vào cung điện giết vua Lê
Nhân Tông, sáng hôm sau, giết nốt Thái hậu, lên ngôi vua, đặt niên hiệu Thiên
Hưng, gây nên cảnh “ các quan văn võ phải nuốt hận ngậm đau, nhân
dân bốn phương như mất cha mẹ” ( Đại Việt sử ký toàn thư). Những bậc quần
thần trung thành với triều đại Lê sơ và trên hết là với cơ đồ của giang sơn Đại
Việt đã mưu toan công cuộc phản đảo chính. Ngoài những nhân vật chính là Nguyễn
Xí, Đinh Liệt, Lê Niệm, Lê Lăng, còn là: Lê Nhân Thuận,Trịnh Đạc, Nguyễn Đức
Trung, Lê Yên, Lê Vĩnh Trường, Lê Bô, Lê Giải, Lê Bảo, Lê Quyết Trung, Lê Nhân
Qúi, Lê Lật, Nguyễn Trợ, Nguyễn Ngân, Lê Sư Lộ…và Nguyễn Sư Hồi, trưởng nam của
Nguyễn Xí. Nhưng lãnh xướng của công cuộc phản đảo chính này, không ai khác là
Nguyễn Xí. Lời dụ của vua Lê Thánh Tông, Đại
Việt sử ký toàn thư của Ngô Sĩ Liên, Đại
Việt thông sử của Lê Quí Đôn, Lịch
triều hiến chương loại chí của Phan Huy Chú, Việt sử tổng vịnh của Tự Đức… đều cho thấy như thế. Lúc có sự cố, Nguyễn
Xí đang dự chức Thái Bảo trong triều, đã
lấy cớ mắt bị mù, xin nghỉ việc triều
chính về nhà. Bọn phản nghịch đã dùng các phép thử. Chúng cho tay sai chọc ghẹo
tỳ thiếp của Ngài. Ngài biết và hỏi: “ Mần ( làm) chi đó?”. Chúng nói: “ giã
chè”. Ngài nói: “ Giã mau lên đun nước ta uống”.Tiếp theo, chúng đã dùng một
phép thử vô cùng ác độc là nhằm lúc Ngài sắp ra sân, chúng đặt người con thứ
mười sáu là Duy Tân ở ngay bộc cửa. Biết vậy nhưng Ngài đã cầm lòng vậy đành
lòng vậy đạp chết người con măng sữa chưa đầy tuổi tôi trong nỗi đau xé ruột xé
lòng. Bọn phản nghịch đã tin nhưng chưa tin trọn. Nhân một bữa yến tiệc, chúng
mời Ngài tới dự và biết Ngài là người giỏi về cốt tướng, xem tướng bằng cách sờ
nắn xương cốt, đã nhờ xem hỗ. Dĩ nhiên cũng là một díp để chúng dò thêm thái độ
của vị Thái Bảo đầu triều này. Ngài đã xem, xem đến đâu khen đến đó. Nhưng đến
ót thì tóm lấy cổ, trợn mắt lên, rút dao đã nhét sẵn dưới hài đâm chết Phạm Đồn,
hô lực lượng tiếp ứng xông vào giết sạch bè lũ phản nghịch. Sau đó, hạ bệ Lê
Nghi Dân; Dẹp xong loạn Lê Nghi Dân, một vấn đề đặt ra là chọn ai lên ngôi vua?
Quả là một bài toán khó. Đã có sự tranh chấp trong lời giải. Lê Lăng và một số
người chọn Cung vương Khắc Xương “người đứng đầu trong các con thứ” mà
theo Lê Quí Đôn là người sống “ phong nhã
đạm bạc…chất phác như một nho sinh”. Nhưng Nguyễn Xí không bằng lòng, bèn
rước lập Thánh Tông tức Lê Tư Thành vốn là một phiên vương sống ở ngoại ô mà
theo Ngô Sĩ Liên là người có “ dáng điệu
đứng đắn, thông minh hơn người thường lại càng che dấu, không lộ anh khí ra ngoài,
chỉ vui với sách vở đời xưa, nghĩa lý của thánh hiền …ưa điều thiện, thích
người hiền.”Quả thật trong việc chọn Lê Tư Thành lên ngôi báu để thành Lê
Thánh Tông đệ nhất minh quân như thê, rõ ràng Nguyễn Xí đã có cặp mắt thần, có
khả năng dự báo siêu đẳng. Sau này có người cho rằng sao Ngài lại đạp chết con như
thế. Như thế là phạm luật nhân quyền. Nhưng từ xưa, mọi người biết chuyện đã
không nghĩ như vậy mà chỉ thấy đây là một hành động cao cả mang tính chất bi tráng có một không hai trong lịch sử trung đại. Bởi
nhìn vào hậu quả của hành động là đưa được Lê Thánh Tông lên ngôi báu, một vị đệ nhất minh quân trị vị 38 năm, đã đưa đất
nước lên mức hùng cường ngang độ hùng cường của một số nước trong khu vực. Đã
biết tận dụng hơn mặt tích cực của Nho giáo để làm nền tảng tinh thần cho đất nước. Đã mở mang phát triển và bước đầu
dân chủ hóa nền giáo dục của nước nhà,
biến giáo dục thành quốc sách hàng đầu thực sự. Đã sản sinh cho đất nước nhiều
bậc hiền tài đúng với nguyên lý hiền tài là nguyên khí của quốc gia. Đã chớm có
tư tưởng pháp quyền một khi nhà vua đã tuyên
bố trước quần thần: Pháp luật là phép
công của Nhà nước, ta cùng các ngươi
phải tuân theo. Đã có mầm mống tư tưởng nữ quyền một khi mà bộ luật Hồng Đức
qui định: Con gái đã hứa gả chồng mà chưa cưới, dù đã nhận sính lễ, nếu người
chồng bị ác tật hoặc phạm tội, hoặc cửa nhà tan nát thì cho phép người con gái
kêu quan để từ hôn và trả đồ lễ. Ngược lại , đã nộp sính lễ mà phía trai vì một
lý do không chính đáng mà hủy hôn thì bị phạt 80 trượng và chịu mất sính lễ.
Cưới hỏi xong mà năm tháng chồng không ăn nằm với vợ thì vợ có quyền ly hôn.
Trường hợp vợ đã có con thì cho hạn một năm. Về tài sản , có ba bộ phận. Của
riêng do nhà trai cho chồng. Của riêng do nhà gái cho vợ. Của chung do hai vợ
chồng làm ra. Nhưng khi bán tài sản nào phải có chữ ký của cả chồng và vợ. Nhà
có con trai trưởng thì ruộng hương hỏa là cho trai trưởng. Phần còn lại chia
đều cho con trai và con gái. Trường hợp không có trai trưởng thì trai thứ hưởng
hương hỏa hoặc nữ trưởng được hưởng hương hỏa đó nhưng chỉ hết đời mình. Vợ có
quyền hưởng một phần tài sản của chồng. Trường hợp vợ chồng chưa có con, nếu ly
hôn không do lỗi của người vợ hoặc một khi người chồng chết, người vợ ngoài quyền
sở hữu tài sản riêng của mình còn được chia một nửa tài sản riêng của chồng, nếu chết hoặc tái
giá thì tài sản này sẽ giao lại cho nhà chồng…Từ sự hy sinh một người con để có
một vương triều về sau như thế , người Việt Nam ta muôn đời nghĩ sao? Vi phạm
nhân quyền ư ? Không. Ăng ghen trong tác phẩm Chống Đuyrinh chẳng đã nói: “ Chân
lý lớn hơn pháp lý”. Đương thời, trước hành động cao cả mang tính chất bi
tráng của Nguyễn Xí, đã xuất hiện bài thơ: “ Thiên hạ vĩ bình công mục manh / Thiên hạ dĩ bình công mục minh / Hành
khan thế sự chuyển như bình / Như hà bất thính đáo trà thanh”.( Thiên hạ
chưa bình yên thì mắt ông mù /Thiên hạ bình yên rồi thì mắt ông sáng/ Hãy xem cuộc thế như xoay chuyển cái bình / Lẽ nào lại không nghe
tiếng giã trà). Nguyễn Xí kết duyên với đệ nhất minh quân Lê Thánh Tông chỉ
được năm năm( 1460 – 1465) thì qua đời. Nhưng sự nghiệp của Ngài là như thế với
vương triều Lê Thánh Tông vẻ vang như
thế. Ngày nay, truyền hình Việt Nam trong chương trình Danh nhân đất Việt dựng phim về Ngài có nhan đề “ Người hai lần khai quốc” là bởi vậy.
Lần thứ nhất là với tư cách một chiến
tướng chủ lực kiệt xuất trong phong trào khởi nghĩa Lam Sơn. Lần thứ hai là
việc đi đầu trong công cuộc dẹp loạn Lê Nghi Dân, mở đầu thời đại trung hưng.
Một lần khai quốc, hẳn là có nhiều vị khác. Nhưng hai lần khai quốc thì quả là hiếm.
Điều đặc biệt tiếp theo là cách đối xử của đệ nhất
minh quân Lê Thánh Tông với Nguyễn Xí mà
khả năng hiểu biết hiện thời của người viết bài này cũng chưa thấy
trường hợp thứ hai. Đầu tiên là việc ban thưởng tước hiệu cho những công thần
đã phản đảo chính để đưa mình lên ngôi trong đó có Nguyễn Xí. Nhưng riêng
Nguyễn Xí còn được nhà vua ban những lời
tôn vinh nồng thắm mang nặng lòng tri ân : “ Trẫm nghĩ: xướng đại nghĩa để trừ kẻ hung tàn, Ngươi đã có công như công yên
được nhà Hán (1). Lấy ngôi thượng công mà bàn phong thưởng, Ngươi đáng được vinh dự cắt đất phân phong. Bói được giờ lành tháng tốt, ban
sắc mệnh rực rỡ.
Xét ( Nguyễn Xí ) đây: khí độ trầm hùng,
tính người cương đại. Giúp Cao Hoàng(2) khi mở nước, trăm trận gian nan. Phò
tiên khảo thủ thành, hết lòng giúp rập. Ra vào hết chức phận tướng văn tướng
võ. Trước sau giữ trọn tiết làm tôi làm con. Giữ mình có đạo, hồn nhiên như
ngọc chẳng khoe tươi. Nghiêm mặt ở triều, lẫm liệt như thanh gươm mới
tuốt. Các quan đều tưởng mộ phong thái.
Bốn biển đều ngưỡng vọng uy thanh. Tiên đế mất trong lúc Nam tuần, Ngươi ân cần nhận
lời di chiếu. Ta lên ngôi như mặt trời mới mọc . Ngươi hết lòng bày tỏ mưu mô. Tôn miếu xã tắc
được vững vàng. Trung châu man di đều thuần phục. Mới rồi: vì trong nước yên
tĩnh lâu ngày, nên việc võ dần sinh trễ nải. Giặc cướp phạm vào trong cung,
biến cố sinh từ kẽ nách. Lúc nước có biến
phi thường, chỉ Ngươi lo toan cứu nạn. Cha con một nhà, cùng một lòng diệt
phường gian ác. Nghĩa vua tôi nghìn thuở, đỡ mặt trời mà đặt lên cao. Công kém
gì đình thần nhà Hán, việc hơn cả các quan nhà Đường. Ba mối rường đã đứt lại
được nối, vầng nhật nguyệt đã tối lại sáng ra.Công lao như thế, đâu dám coi
thường. Vì vậy đưa Ngươi lên ngôi sư phó, tấn phong tước Á quận công(3). Lại
cho Ngươi được khai phủ kiêm giữ chức trọng Bình Chương, để mọi việc sáng tỏ, để
giúp đỡ mình ta.
Than ôi ! bình nội nạn, chỉnh ngôi vua,
trong đời công lao hơn cả. Thay cho việc trời giúp Hoàng đế,nên hết lòng với
nước nhà. Ngươi thực bề tôi trung ái, không cần biết phiền toái nhiều
lời” ( Đại Việt thông sử.). Không chỉ
phong chức tước cho Nguyễn Xí, nhà vua còn truy phong thân phụ của Ngài - Nguyễn Hội- là Đình quận
công và anh trai của Ngài- Nguyễn Biện- hy sinh trong khi theo Lê Lai liều mình
cứu chúa ở buổi đầu Lam Sơn khởi nghĩa, là Nghiêm quận công. Mười lăm con trai
của Ngài thì bảy người làm quan tại triều, tám người là tổng đô đốc, đô
đốc, trấn thủ các địa phương. Được nhà vua đại ngộ đến thế là cùng. Tuy thế trong
quan hệ vua tôi, cũng có trường hợp liên quan đến việc sử dụng nhân tài của
nhóm võ quan mà Nguyễn Xí đứng đầu thì nhà vua đã không bằng lòng và thẳng thắn
chỉ ra. Rồi chuyện trưởng nam Nguyễn Sư Hồi bị vu tội làm thơ ngụ ý muốn hại
nhóm Lê Niệm, bị kết tội chết thì nhà vua đã tha chết và có sắc dụ cho các quan
trong triều rằng : “ Sư Hồi vì có công
trung hưng cùng với cha là Xí có công
lao lớn trong buổi khai quốc nên tha tội chết” và dụ riêng cho Lê Thọ Vực,
người bị đụng chạm là: “ Bài thơ yêu ma
đó chưa chắc là do Sư Hồi làm, trong chỗ ngờ cũng có thể vu oan được . Những
câu về Lê Niệm, Nguyễn Lỗi, Trịnh Văn Sái thì ngờ cho nó còn được, chứ Thọ Vực
thì chỉ nói là hung bạo, thực ra chưa đến mức phản nghịch thì sao lại đổ cho Sư
Hồi làm?”( Đại Việt sử ký toàn thư). Kể cả chuyện Nguyễn Sư Hồi dính líu gì đó về
của đút mà Đại Việt sử ký toàn thư có ghi thì thấy nhà vua vẫn nghiêm khắc,thẳng
thăn và khuyên bảo chân tình. Trước sau, vị minh quân vẫn không để mất tình cảm
thủy chung son sắt với cha con Nguyễn
Xí. Đặc biệt , đến ngày Nguyễn Xí lâm bệnh thì nhà vua lại có dụ rằng: “ Ngày xưa trẫm làm phiên vương, nhớn nhơ
chốn cửa son, không có ý lên ngôi báu . Vì bọn khanh đồng lòng suy tôn, diệt
bọn phản nghịch, đưa trẫm lên ngôi báu, đến nay đã năm năm. Thú vui con hát, vũ
nữ thì khanh không bằng họ Thạch họ Cao
nhà Tống(4),mà lo lắng đến héo ruột khó tìm thì khanh hơn hẳn họ Phòng họ Đỗ
nhà Đường(5). Công lao đó trẫm chưa báo đền, bệnh khanh sao đã trầm trọng thế.
Nếu khanh nghĩ đến nước, thì cơm cháo phải cố mà ăn. Nếu khanh lo cho trẫm thì
thuốc thang cố mà uống. Đối với Sư Hồi, khanh chẳng phải là thân phụ đó sao. Hãy nên dốc hết lòng
thành kính của mình. Người xưa cúng trời tế quỉ để trừ tai ách, khanh thử nghĩ
xem”( Đại Việt sử ký toàn thư). Nguyễn Xí qua đời, nhà vua ra lệnh ngừng
thiết triều ba ngày, quàn thi hài tại
điện Kính thiên, làm lễ phát dẫn có đông
đủ quần thần tham dự. Sau đó cho đưa thi hài về quê nhà an táng. Hai năm sau,
1467, nhà vua lại cho một lúc xây đền thờ Ngài theo chế độ “quốc tạo” ( nhà nước xây dựng)và “ quốc tế”(
nhà nước tế lễ), sai Trạng nguyên Nguyễn Trực viết văn bia( 6), ban cho mộ chí
: “ Nam
Việt Quốc Đặc Tiến Khai Phủ Nghi Đồng Tam
Ty Nhập Nội Kiểm Hiệu Thái Sư Cương Quốc Công, Tứ Quốc Tính Lê Công Chi Mộ” (Mộ của Đặc Tiến Tam Ty Nhập Nội Kiểm Hiệu
Thái Sư Cương Quốc Công trên đất Nam Việt đã được ban quốc tính họ Lê). Ban sắc
phong thần là Đại vương trong đó ghi
rõ : “ Bình Ngô Khai Quốc Tịnh Nạn Trung
Hưng Công Thần Nhập Nội Hữu Tướng Quốc Thái Sư Cương Quốc Công”. Lại ban
thêm hoành phi ba chữ “ Nhạc Giáng Thần”
(Thần núi Tung Cao cho giáng xuống làm
bề tôi giỏi) và đôi câu đối: “ Hà nhạc
nhật tinh thiên thu hạo khí / Phụ tử huynh đệ vạn cổ anh phong” (Sông núi trời sao ngàn năm khí cả / Cha con,
anh em vạn thuở anh hào) bao đời nay vẫn được treo ở chính giữa trung điện của
Cương Quốc Công từ tại Nghi Hợp, Nghi Lộc , NghệAn.
Đệ nhất Minh quân Lê Thánh Tông đã đối xử với Thái Sư Cương Quốc Công như thế. Đúng là
một trường hợp quá ư đặc biệt, hiếm thấy trong quan hệ minh quân - lương thần ở
thời trung đại.
Ất Mùi, mạnh xuân ( 2015 ), khai
bút.
NĐC
Chú thích
1) Điển : Chu Bột giết họ Lã dể lập Hán Văn
đế.
2) Cao Hoàng: chỉ Lê Lợi ( Lê Thái Tổ Cao Hoàng
Đế)
3) Đúng là tước quận
công chứ không phải tước hầu như Lê Quí Đôn đã ghi.
4) Thạch Thủ Tín và
Cao Hoài Đức là hai người có binh quyền
trước khi theo Tống Thái Tổ. Trong một
bữa tiệc, Tống Thái Tổ bảo họ nên bỏ binh quyền để vui thú ca nhi vũ nữ. Cả hai
đều nghe lời.
5) Phòng Huyền Linh
và Đỗ Như Hồi đều hết lòng giúp rập
Đường Thái Tông
6) Bia khắc bài văn bia này đã được lưu giữ lâu đời tại Cương
Quốc Công từ. Năm 2013,Đại tá anh hùng lao động Nguyễn Đăng Giáp, Tổng giám đốc
Tổng công ty 36 của Bộ Quốc phòng lại cung tiến
thêm bia mới và lầu bia. Được sự ủy nhiệm của Hội đồng gia tộc đại tôn, tôi
( NĐC) đã làm và viết câu đối như sau để khắc ở cột lầu bia: “Minh
đế ân thâm bi hóa ngọc / Trạng nguyên văn bác bút tòng tâm” ( Từ ơn nghĩa
sâu nặng của Minh đế mà bia thành ngọc quí/ Với văn tài uyên bác , Trạng nguyên
viết văn bia từ tấm lòng).
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét