Menu ngang

Chủ Nhật, 14 tháng 9, 2014

Thư giãn chủ nhật 
                                     KỸ NỮ CÂM

  Có một cô con gái nhà ca kỹ ở Tiền Đường có sắc đẹp, nhưng lại câm. Cô được dạy đàn cầm, đàn tranh, đàn không hầu và bảy môn vũ đạo, môn nào cũng tinh thông. Sau tuổi cập kê, dung mạo nàng càng kiều diễm, tài nghệ càng sâu sắc.
Kỹ nữ câm
 Một nhà buôn gỗ lớn ở kinh đô đi qua, gặp nàng và rất mến chuộng, bèn dạm hỏi với giá gấp bội người thường. Tả hữu hỏi “kỹ nữ lấy tiếng ca làm người ta đẹp lòng. Nay ngài trả giá gấp bội, chẳng phải là quá ngu hay sao?”.
 Người lái buôn cười trả lời:
“Đàn bà thường làm tan hoang cửa nhà vì cái lưỡi dài. Trong nhà yên ấm thì mới có thể phát đạt. Ta dạm hỏi một nàng lưỡi không dài chứ không dạm hỏi người hát hay”.
 Rồi đưa nàng về kinh đô.
Nhà buôn này có 110 nàng cơ thiếp hầu hạ. Nghe tin kỹ nữ câm tới nhà, họ đều che miệng cười… Mọi đồ ăn thức uống nếu không phải do nàng đem tới thì ông chủ ăn không thấy ngon. Còn nàng thì cư xử với mọi người đàng hoàng long trọng. Dự yến tiệc, nếu không phải chỗ ngồi bên phải, tức là vị trí chủ nhân, thì nàng không ngồi. Phục trang không phải đồ trân châu nàng không dùng. Các cơ thiếp khác tuy có ghen ghét nhưng rồi lại mến nàng vì nàng không dèm pha họ nửa lời, rồi trong lòng họ cũng yêu quý nàng hơn người khác.
 (nguồn: Tình sử,  Phùng Mộng Long chép)
Phùng Mộng Long tức Tình chủ nhân đã nói “Chuyện ngụ ngôn này đáng được ghi chép và niêm phong ba lần”.
 GNLT

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét