Tập thơ MỘT CHỮ TÌNH
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2006
LỜI BẠT
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN - 2006
LỜI BẠT
Tiến sĩ văn học Mai Hồng Hải
"Một chữ tình" đó là tựa đề của tập thơ. Giản dị vậy thôi mà hàm chứa bao tầng ý nghĩa thiết tha, sâu lắng. Người ta thường tìm đến thơ để tự hát, để giải bày những thăng hoa, những thẳm sâu của cõi lòng. Còn Nguyễn Mạnh Đẩu đến với thơ là đến với sự đồng vọng của tâm hồn. "Một chữ tình" trong thơ Anh là sự đa cảm của tâm hồn thi nhân giao hòa với cảnh vật, là tình yêu chân thành sâu sắc tới mức cảm động của một đồng đội đối với những đồng đội của mình, là tình yêu quê hương, đất nước. Và, có lẽ ấn tượng sâu đậm nhất mà tập thơ để lại trong lòng người đọc là sự thi vị của một tình yêu đôi lứa nồng nàn, chân thành mà mãnh liệt, đắm say.
Đọc sâu vào tập thơ của Anh, người đọc có cảm nhận dường như trong bất kỳ cung bậc nào của cảm xúc, tác giả cũng có sự hóa thân đến tận cùng. Là một người suốt đời gắn bó với binh nghiệp, Anh viết về những kỷ niệm trở lại chiến trường xưa, về những đồng đội một thời hoa lửa của mình dường như không phải bằng câu chữ, ngôn từ, mà bằng tất cả tâm hồn mình, bằng sự cảm xúc đến ngẹn ngào của con tim:
"Chúng tôi trở về những cánh rừng xưa
Nơi cháy bỏng một thời chinh chiến
Nơi chất chứa vui buồn kỷ niệm
Đồng đội ơi!
Các anh nằm đâu?!"
(Lời người đi tìm đồng đội)
Trong thơ anh có sự hòa quyện rất tự nhiên của những cung bậc khác nhau của cảm xúc, suy tư. Khi thì âm điệu hào sảng trong những bài thơ anh viết về quê hương, đất nước, về những kỷ niệm hào hùng của dân tộc ("Đất nước ta", "Về Điện Biên"...), khi thì là những chiêm nghiệm đượm tính triết lý sâu xa, thể hiện những khám phá rất riêng về cuộc đời ("Thời gian - Cuộc đời", "Đi tàu", "Suy ngẫm"...). Sự đồng vọng sâu lắng nhất mà thơ Anh mang đến cho người đọc là sự giao hòa nhịp đập của những trái tim đang yêu. Tình yêu vốn là chủ đề muôn thuở của thi ca. Nhưng thơ tình yêu của Nguyễn Mạnh Đẩu rất lạ. Thơ tình yêu của anh dường như có nắng, khi thì lan tỏa ấm áp, dịu dàng, khi thì cháy bỏng khát khao mãnh liệt. Có trong các bài thơ là nỗi niềm khắc khoải, trăn trở, ưu tư, nhưng anh đã khắc họa trong thơ một tình yêu đẹp, thánh thiện, trong trẻo và cũng đầy quyến rũ, đam mê. Dường như tình yêu là một phần rất quan trọng trong tập thơ làm ánh lên vẻ đẹp tâm hồn nơi Anh.
Mỗi dòng, mỗi chữ trong thơ Nguyễn Mạnh Đẩu dường như có nhạc và có những sắc màu xôn xao, lung linh, ấm áp. Đó là cách thức biểu hiện, là vẻ đẹp của ngôn từ mà có lẽ Nguyễn Mạnh Đẩu đã lựa chọn để bộc lộ thế giới nội tâm của mình và tìm đến trái tim người đọc yêu thơ. Đọc thơ anh có thể cảm nhận trong đó có ba con người: con người của nghị lực,của những hoài bão, khát vọng; con người của suy tư sâu sắc, thấm đẫm chất nhân văn về cuộc đời và con người tâm hồn đa cảm, tinh tế, đằm thắm, thiết tha. Cả ba con người ấy hòa quyện làm một trong tâm hồn thơ Nguyễn Mạnh Đẩu. Từ sự suy ngẫm rất sâu sắc của tác giả về cuộc đời:
"Đời người như một cành hoa
Kết tinh giọt mật ấy là tình yêu"
Xin cám ơn Anh, vì tập thơ quả là một "Giọt mật" ngon lành mà Anh trao tặng cho đời. Tập thơ khép lại mà dường như người đọc vẫn còn nghe thấy giai điệu rất đẹp được cất lên từ "Khúc vĩ thanh cuộc đời" trong thơ Anh:
"Và tình yêu - lẽ sống
Hòa tan trong đắm say"
Hà Nội, ngày 19 tháng 4 năm 2006
Thời gian - Cuộc đời
Tự bao giờ đến bao giờ
Thời gian không khởi đầu và đâu
kết thúc
Chỉ có loài người đặt ra từng cột
mốc
Để tính vắn dài
so sánh chuyện trước
sau.
Dẫu ai đi đâu về đâu
Thời gian là thước đo chung tất
cả
Sống ở trên đời biết bao điều trả
giá
Mà thời gian – chỉ có thời gian!
Thời gian là thước đo của mọi
công trình
Phán xử đúng sai nghiệt ngã
Là kẻ thù của sự già nua
Níu kéo cùng lịch sử.
Thời gian ngừng trôi trước phút
đợi chờ
Là tốc hành trong những giờ yên ả
Thời gian tô hồng đôi má
Nhuộm bạc mái đầu
Có sao đâu!
Tạo hóa vốn công minh là thế
Ai trẻ cũng sẽ già - Mà ai già
chưa qua trẻ!
Thời gian giúp mọi lỗi lầm hối cải
Giúp cái dại khờ từng nếm trải đi
lên
Giúp con người nhận rõ nhau thêm
Thao thức - đêm dài
Ngày miệt mài - trôi
nhanh quá
Mọi sự hững hờ phải trả
Thời gian chẳng đợi chờ ai…
Thời gian là ngọc, là vàng
Không! Nó là cuộc đời ta đó
Một gạch nối thôi
biết bao điều ẩn
chứa…
Chẳng có sự đối đầu muôn thuở
Không có cái xấu vĩnh hằng
Chỉ có tình người sống mãi với
thời gian
Ngoảnh mặt với thời gian
Là ngoảnh mặt với chính cuộc đời ta đó!
Tháng 10 - 1988
Về Điện Biên
Kính tặng Cha và
các đồng đội của Cha
Con về Điện Biên tròn phần hai
thế kỷ
Từ thuở Cha đánh Pháp trận cuối
cùng
Ôi! Điên Biên chiến thắng lẫy
lừng
Tỏa sáng ngàn năm bất hủ.
Những chiến binh băng mình trong
máu lửa
Đã tạc vào lịch sử đóa hoa cương.
*
* *
Con đã vào Chỉ huy sở Mường Phăng
Nơi Đại tướng cùng Bộ Tham mưu
Chiến dịch
Ôi trí tuệ tuyệt vời, quyết tâm
bằng thép
Vạch trúng con đường xuyên thẳng
tới
trung tâm.
Con về thăm A1, Hồng Cúm, Him Lam
Những chiến tích vô cùng oanh
liệt
Giành giật đêm ngày
máu thấm từng
thước đất
Có chiến công nào
chẳng đổi
những hy sinh.
*
* *
Con đã vào đây từ dốc ấy, Pha Đin
Nhớ thuở ông cha bàn chân trần
khứa máu
Từ muôn ngả non sông về đây hội
tụ
Vực thẳm đèo cao in dấu những
đoàn quân…
*
* *
Chúng con về đây xin dâng nén
hương thơm
Kính cẩn tâm linh những hàng bia thẳng
lối
Di tích trầm hùng, chất chứa điều
nhắn gửi
Hãy từ Điện Biên rọi sáng tới
tương lai ./.
Điện Biên Phủ, 26 - 3 - 2004
Lời người đi tìm đồng đội
Chúng tôi trở về những cánh rừng xưa
Nơi cháy bỏng một thời chinh chiến
Nơi chất chứa vui buồn kỷ niệm
Đồng đội ơi!
Các Anh nằm
đâu?!
Các Anh nằm đâu giữa rừng rậm núi cao
Khi Đất nước từng ngày đổi mới
Khi xuân sang thắm sắc hoa đào.
Trụi lá rừng xưa nay đã xanh màu
Phía trước, phía sau miệng hố
bom thù
đã khép
Vẹn nguyên tuổi xuân các Anh
quyện hòa cùng đất nước
Bao đêm trường mẹ thức
Khói hương nguyện các Anh về.
Mấy mươi năm từng hẻm phố đường quê
Những vành môi đợi chờ héo úa
Những ánh mắt võ vàng
khát
khao ngày đoàn tụ
Mẹ già mái tóc bạc phơ…
Chúng tôi trở về những cánh rừng xưa
Thắp sáng niềm tin chúng tôi tìm đồng đội
Trong thăm thẳm có người không trở lại
Sốt rét, đạn bom, thác lũ, thú rừng
Giữa thanh bình hiến trọn tuổi thanh xuân.
Lại trở về với chiến trường xưa
Thắp sáng niềm tin chúng tôi tìm đồng đội
Vai áo bạc, dép mòn đá núi
Đồng đội ơi! Các Anh nằm đâu
Đồng đội ơi! Các Anh nằm đâu… ?!
Quảng Trị, tháng 7-1997
Đất nước ta
Đất nước ta bao năm ròng binh lửa
“Ai đếm nổi khăn tang
Ai đong máu chiến trường”*
Ai tính hết số làng quê chìm dưới đạn bom
Chiến thắng- hy sinh quyện hòa cùng lịch sử.
Bao mẹ già đau đáu ngóng tin con
Người vợ trẻ trông mong chồng mòn mỏi
Biết bao người ra đi
Xiết bao người chờ đợi
Chiến thắng rồi…
Ngày đoàn tụ lùi xa!
Đất nước ta bao năm ròng binh lửa
Chiến thắng quang vinh ra ngõ gặp anh hùng
Pháo đài đó từng làng quê góc phố
Bình dị đơn sơ mà hiển hách chiến công.
Đất nước ta nay đã thanh bình
Kẻ thù đó vẫn rập rình trong nhà ngoài ngõ
Chắc tay súng giữ biển trời, biên cương
và vững bền chế độ
Khúc quân hành vang mãi TIẾN QUÂN CA!
Tháng 8/1998
* Thơ Viễn Phương
Đất nước ta nay đã thanh bình
Kẻ thù đó vẫn rập rình trong nhà ngoài ngõ
Chắc tay súng giữ biển trời, biên cương
và vững bền chế độ
Khúc quân hành vang mãi TIẾN QUÂN CA!
Tháng 8/1998
* Thơ Viễn Phương
Lựa chọn
Anh vẫn biết
Em đến với hôn nhân trên một lộ trình
Chẳng phải tình yêu thuần khiết
Điều đó, em không tự dấu mình
Cả với người chồng
yêu
em cuông nhiệt
Cái không,
phải có
Sự trống trải phải được đáp đền
Như cuộc đời này, vốn nó
Quy luật tự nhiên!
Anh chỉ mong
Giữa những tấm
lòng
Em hãy giành lấy
một
Song, kẻo lại nhầm
Đá với kim
cương!
Tuổi bốn mươi
Tuổi bốn mươi - cái gạch nối cuộc đời
Vẫn dạt dào Xuân mà mùa Thu đã chín
Cái bồng bột đã qua
Cái già nua chưa kịp đến
Ta nhận ra đời
Đời nhận ra ta
Bằng - ngọn - nến - đời - ta.
Tuổi bốn mươi từng nếm trải phôi pha
Và đã hưởng hương vị đời ngọt nhạt
Ngoảnh lại
để nhìn lên phía
trước
Hãy lấy tuổi bốn mươi
làm điểm tựa cuộc đời
Dồn sức
căng buồm
góp gió
vượt
trùng khơi!
Hà Nội, 17/10/1988
Xuân Giáp Thân
Xuân lại đến rồi xuân, xuân ơi
Bóng câu cửa sổ đáy cầu trôi
Cha mẹ cho người trời cho tuổi
Đời dạy ta
Sau - Trước
Ngược - Xuôi !
Hương xuân
Anh như dòng thác
Cuốn em theo cùng
Thoáng chút ngập ngừng
Đất trời hòa quyện
Bến bờ ta đến
Dịu ngọt nồng nàn
Không gian tan biến
Chẳng còn thời gian
Hương xuân đằm thắm
Ngõ nhỏ sương giăng
Và mùi hương ấy
Đi cùng tháng năm./.
Tự sự
Phải chăng điều anh nói
Em không còn hồn nhiên
Khiến lòng ta bối rối
Những giây phút kề bên
Điều mộng ước thẳm sâu
Đưa ta về tuổi trẻ
Đau đáu nghĩ về nhau
Sao lòng xao xuyến thế
Những buộc ràng trần thế
Gắn chặt ta vào đời
Từ ánh mắt nụ cười
Cái tôi còn không nhỉ
Có còn không, em ơi
Những đêm dài thổn thức
Từ hai nửa cuộc đời
Ta có về nhau được?
Sóng lòng như bão tố
Giữa biển đời bình yên
Tình yêu là nắng gió
Dệt trang đời thêm xanh!
Dự cảm
Ta bước chân nhè nhẹ
Trên lối vắng êm đềm
Bâng khuâng từng nhịp bước
Bóng ai hòa vào đêm
Ta bước chân nhè nhẹ
Giữa đất trời dịu êm
Sương giăng giăng dãy phố
Anh dập dìu bên em
Những bước chân đã qua
Mỏi mòn theo năm tháng
Ta trở lại cùng ta
Giữa tình đời lai láng
Những bến bờ ta đến
Dịu ngọt mà nồng nàn
Thuyền xuôi rồi cập bến
Vượt ra ngoài thời gian
Ta bước chân nhè nhẹ
Hương xuân cứ lặng thầm
Ai hay mùi hương ấy
Theo ta cùng tháng năm./.
Đêm ấy
Đêm ấy Mồng năm Tết
Cùng sánh vai bên đường
Đông qua rồi còn rét
Ấm áp lời thân thương
Dập dìu từng bước qua
Anh lặng nghe em kể
Rạo rực trái tim ta
Xốn xang từng nhịp trẻ
Thời gian trôi thật nhanh
Anh đâu còn vị ngữ
Giữa thế thái nhân tình
Một dấu than vừa đủ
Đêm về khuya em ơi!
Ta chúc nhau ngon giấc
Không! Anh còn thổn thức
Khúc vĩ thanh cuộc đời./.
Cảm xúc
Ta cùng nhau trên chặng đường tới chốn Bồng Lai
Ta đắm mình trong ngất ngây tràn trề hương sắc
Ta phiêu diêu trong miền Cực Lạc
Trong phút giây tuổi trẻ vụt quay về
Ta uống cạn rượu cần bằng cả nỗi đam mê
Thỏa nỗi khát khao giữa đời nắng gió
Ta tô thắm cuộc đời bằng sắc màu rực rỡ
Ta đắm say nhau
Ta đắm
say đời…!
Tháng 5/2004
Đi tàu
Tháng 5/2004
Đi tàu
Đoàn tàu đầy ắp lữ hành
Thời gian khôn cùng
Không gian mông mênh
Kẻ đi ngắn
tới ga gần
Người đi xa
đến tận cùng
Nhưng đều phải xuống
Có ai ở mãi trên tàu !
Trên tàu
Người giàu ngồi chễm chệ toa sang
Kẻ nghèo hèn ngồi bệt toa đen
Vốn thế !
Một diện tích nhỏ nhoi rành rẽ
Phân biệt Anh, Tôi.
Xuống tàu
tất cả như nhau
Còn ai hay số ghế, chỗ ngồi
quên lãng !
Đoàn tàu đầy ắp lữ hành…!
Tháng 4/ 2005
Về lại chốn xưa
Tháng 4/ 2005
Về lại chốn xưa
Đường 9 Khe Sanh
Tìm lại dấu xưa một thời binh lửa
Tuổi đôi mươi có ai còn ai nhớ
Điệp khúc hào hùng khốc liệt một
thời trai
Bước chân ta qua biết mấy dặm dài
Kỷ niệm còn đây từng lùm cây hốc
đá
Kỷ niệm còn đây bao người đã ngã
Ta khắc tạc trong lòng bằng sắc
đỏ máu con tim
Về lại chốn xưa
Ta mải miết dõi tìm…
Tháng 7 / 2006
Hồi ức
Tháng 7 / 2006
Hồi ức
Những cánh rừng cao su bạt ngàn
Gợi lại cho ta
một thời trận mạc
Người lính kiêu hùng
có trái tim biết hát
Khúc ca xưa
vang vọng đến bây giờ.
Tháng 7 / 2006
Lung linh
Tháng 7 / 2006
Lung linh
Với cánh chim ta chẳng xứng chân trời
Nguyện làm hòn đã mồ côi
Giữa ngàn trùng sóng vỗ
Chim sải cánh ben ta sau dặm trường cách
trở
Giữa chiều vàng, lặng gió, lộng trời
xanh
Mông mênh…
Lung linh…
Long lanh…
Không đề
Trải dặm trường cách trở
Trong giá rét tái tê
Giữa mưa rơi dầm dề
Anh vẫn về em đó
Em gìn giữ mà ta không băng giá
Phút mơ hồ sao bỗng quá thiêng liêng./.
Biển biếc
Anh sẽ là ngọn gió
Giữa lộng lộng trùng khơi
Em là con sóng vỗ
Trong biển biếc mây trời
Gió mơn man bên sóng
Giữa chiều vàng nồng say
Những ngày ta đang sống
Thỏa lòng yêu ngất ngây
Sóng quyện vào trong gió
Dịu ngọt mà nồng nàn
Biển trời hòa nhịp thở
Trong mênh mông miên man
Gió dập dìu cùng sóng
Khát khao nhau tháng ngày
Và tình yêu - lẽ sống
Hòa tan trong đắm say./.
Sân
ga
Ở ngoài kia sân ga ồn ã thế
Khách lữ hành kẻ ngược người xuôi
Ở trong này tĩnh lặng có mình thôi
Chỉ một hướng
trái tim mình, Em nhỉ!
Có những điều...
Có những điều mãi mãi mới, em ơi
Như ánh sáng ban mai mỗi khi bừng tỉnh giấc
Như không khí ta hít căn lồng ngực
Không thể thiếu lời yêu dù chỉ một phút giây.
Có những điều mãi mãi mới, em ơi
Như cơm ăn nước uống ở đời
Với hai ta bao giờ cũng thế
Một tình yêu nguyên vẹn tinh khôi.
Có những điều mãi mãi mới, em ơi
Như ánh trăng sáng soi đêm rằm tinh khiết
Như trong ta một tình yêu mãnh liệt
Vẹn nguyên như nhất
trọn đời!
Chiều
nhớ
Em dạo bước âm thầm bên lối nhỏ
Anh cồn cào đau đáu khôn nguôi
Không gian nào có xa xôi
Mà sao biền biệt phương trời nhớ thương./.
Phương
em
Em một mình cô quạnh phương xa
Giữa bản đồng ca côn trùng hoang dại
Cõi lòng anh cồn cào khắc khoải
Hướng về nơi ấy - phương em./.
Về lại Thái Bình
Trên đường về lại Thái Bình
Nhìn đâu cũng thấy bóng hình em yêu
Em đi trời tắt nắng chiều
Em về say đắm bao điều ước mong./.
Ký ức
Những đêm dài thổn thức triền miên
Căn nhà nhỏ một mình một bóng
Kỷ niệm hiện về như cuốn phim quay chậm
Thời gian trôi
Lấp lánh một sắc
màu./.
Vô
đề
Mưa rả rích triền miên ngoài bãi vắng
Gió rì rầm xao động cả màn đêm
Cảnh vật chìm trong say nồng giấc ngủ
Anh bồn chồn đau đáu nhớ thương em./.
Ước
nguyện
Em bươn chải giữa cuộc đời
ngổn ngang
phận sự
Giữa tình người giằng xé
lối phân tâm
Anh xin được là người trong mộng ước
Để tình ta mãi mãi sắc hồng./.
Cảnh Tây Bắc
Nắng vàng…
Rừng xanh…
Hoa ban trắng xóa
Con đường đất đỏ
núi chênh vênh
Anh một màu
thương nhớ
mông
mênh…
Xin
hái ngàn hoa
Anh đến đây biên giới em ơi
Nhớ về em xa tít chân trời
Hoa ban trắng xóa lưng chừng núi
Xin hái ngàn hoa gửi về xuôi./.
Nhớ
Xứ Đoài ngồi nhớ Xứ Thanh
Trong xa cách càng thắm tình hai ta
Từ đây vào đó đâu xa
Mà sao thơ thẩn vào ra hỡi lòng
Mưa nhiều nên ấm nắng trong
Nhạt nhòa nên quý sắc hồng lung linh./.
Chùm thơ buổi tiễn em
I.
Nắng lắm, em ơi trời nắng lắm
Oi nồng ngột ngạt chuyến xe trưa
Dõi bóng em xa nhòa bóng nắng
Nỗi lòng anh trĩu nặng âu lo.
II.
Em đi trời nắng chói chang
Em về giông tố ầm vang đất trời
Mưa đừng ướt áo em tôi
Gió đừng thổi nữa rối bời ruột gan.
III.
Mưa dầm dề
Gió lê thê
Lòng anh lửa đốt
Đợi em về!
IV.
Anh xin làm tù nhân
Trong trái tim em đó
Để trọn đời cầm giữ
Với mức án chung thân!
Nói cùng em
Em ơi!
Giũa thời gian chẳng đẽo gọt tâm hồn
Phông cách trở không bào mòn thương nhớ
Anh thế đó!
Và em thế đó!
Ta sẽ là…
Ta sẽ là giá đỡ của nhau
Giữa cuộc đời bể dâu
Giữa tình người giằng xé
Ôi! Hạnh phúc trên đời - có gì hơn thế
Yêu, được yêu,
được chia sẻ buồn vui!
Từ hai đầu nỗi
nhớ
Từ hai đầu nỗi nhớ
Quyện chặt sợi tơ lòng
Thời gian trong cách trở
Đau đáu một niềm mong
Từ hai đầu nỗi nhớ
Chồng chất nỗi ngóng trông
Đắm say giờ gặp gỡ
Hương tình yêu mênh mông./.
Nguyện
I.
Nguyện cả đời bên nhau
Trong tình yêu nồng thắm
Tinh khôi mối tình đầu
Vẹn nguyên từ tâm khảm.
II.
Dẫu chẳng thể thời gian quay trở lại
Nguyện hồn ta mãi mãi thuộc về nhau./.
Ngày mai em đi
Em lại vào phương Nam
Nơi em đến là nơi anh từng đến
Ắt hẳn thế từ nay thành kỷ niệm
Những vùng đất khung trời lạ
đã
thành quen.
Thời gian ơi, có thể nào yên
Không gian xa vời nối dài nỗi nhớ
Em chưa đi anh đã hình dung trong đó
Những miệt vườn, cung đường, dãy phố
Đã thấp thỏm lo âu, đằng đẵng đợi chờ.
Em yêu ơi, dẫu ở đâu, đi đâu
Ta cùng về bên nhau trong từng giấc ngủ
Trong tiếng thì thầm ấp ủ tận con tim
Để mỗi sớm mai
hướng về Nam
anh cố dõi tìm
Bóng hình em yêu thương
những cung
đường viễn xứ./.
Từ
đất mũi…
Từ đất mũi Cà Mau
Nơi địa đầu Tổ quốc
Tiếng em nghe ấm áp
Dịu ngọt tâm hồn anh.
Trời ngoại ô trong xanh
Đầy nắng vàng rực rỡ
Xin gửi vào trong đó
Nguyên vẹn tâm tình anh.
Nhung nhớ đến tàn canh
Cõi lòng anh thổn thức
Em ở tận cuối trời
Làm sao anh ngủ được./.
Anh mơ…
Em một mình thả gót đất Cà Mau
Lồng lộng trời xanh trăng vàng rực rỡ
Vầng trăng xa xăm kề bên khung cửa sổ
Anh theo trăng vào trong đó cùng em.
Đêm ngọt ngào ánh trăng dịu êm
Soi sáng lung linh rọi cả hai miền
Anh mơ em về trong căn nhà nhỏ
Ngày ta đoàn tụ - ngày của cõi tiên./.
Chiều
Chiều một mình trên phố
Chẳng thể gặp em đâu
Con đường kia còn đó
Thương nhớ đượm sắc màu
Chiều lang thang trên phố
Khách lữ hành ngược xuôi
Hút hồn anh trong đó
Em ở tận cuối trời...
Chiều mình anh, em ơi
Lãng đãng buồn lẻ bóng
Những giọt mưa đơn côi
Thấu lòng ta sầu lặng./.
Một
ngày tĩnh lặng
Ta dự cảm một ngày đau đáu
Một ngày dài biền biệt tin nhau
Một ngày em đi trong tĩnh lặng
Một ngày anh dõi bóng đoàn tàu…
Thương em
Ngày hè oi nồng nắng gắt
Em tôi tất bật ca chiều
Nắng quái tựa nhu lửa đốt
Lòng anh ngùi ngẫm thương yêu./.
Hương dạ hương
Sáng tinh sương
Những bông dạ hương thơm ngát
Ta trao nhau
hương tình yêu ngào ngạt
Đắm say…
Dịu ngọt…
Trọn đời!
Gọi
tên em
Ngày nối ngày anh gọi mãi tên em
Sâu thẳm con tim tình yêu nồng thắm
Chung vui ngọt ngào, sẻ chia cay đắng
Ta trao nhau hết thảy, tháng năm này./.
Nhớ em
Kìa xa xa những dãy núi đá vôi
Lầm lũi đơn côi, vẹt mòn năm tháng
Có thấu lòng ta những ngày đằng đẵng
Da diết nhớ em ở cuối phương trời./.
Em
ví
Em ví tình ta như trăng rằm
Lồng lộng giữa trời viên mãn
Ôi huyền diệu, dịu dàng đằm thắm
Ánh vàng rắc xuống trần gian!
Ta trao nhau
Ta trao nhau cả cuộc đời
Sẻ chia cay đắng ngọt bùi nhân sinh
Ta trao nhau vẹn chữ tình
Yêu say đắm trọn đời mình, Em ơi!
Anh sẽ đền Em
Anh sẽ đền em suốt cả cuộc đời
Xin được sẻ chia ngọt bùi cay đắng
Để mỗi sớm mai trong chiều sâu tâm khảm
Hướng về em như mặc định hồn anh./.
Mãi đến bây giờ
Mãi đến bây giờ ta mới hiểu
Nghĩa đủ đầy hai chữ tình yêu
Ta hướng về nhau mỗi sáng, mỗi chiều
Ta khát khao từng phút giây gặp gỡ
Ta đón trao nhau cả một đời gìn giữ
Nguyên vẹn
Tinh khôi…
Ngõ
nhỏ
Anh vừa qua ngõ nhỏ nhà em
Dẫu chẳng có chi cũng dõi nhìn
Giữa hối hả người xe xuôi ngược
Tìm trong lối vắng hình em./.
Sáng tinh sương
Sáng tinh sương
Dạo bước trên đường
Tương tư gõ vào kỷ niệm
Nhớ em bồi hồi xao xuyến
Ngõ nhỏ chìm trong yêu thương./.
Sắc màu
Trời trong xanh
Biển xanh lơ
Nắng chiều vàng rực rỡ
Mây trắng bồng bềnh qua ô cửa nhỏ
Không gian dâng đầy nỗi nhớ
Ngọn gió ngang trời
Mang những cánh thư yêu./.
Suy
ngẫm
Đời người như một cành hoa
Kết tinh giọt mật ấy là tình yêu
Trải qua mưa nắng sớm chiều
Hương thơm sắc thắm chắt chiu một đời./.
Vô đề
Em đi
Chiều vàng ủ dột
Ngày thanh minh lặng lẽ nước mắt rơi
Mỗi bước xa đi lòng trĩu nặng rối bời
Trong ánh chiều tà thấp thoáng
Thương những dãy núi đá vôi
như những cuộc đời
Lầm lũi, đơn côi,
vẹt mòn năm tháng.
Yêu quí ơi!
Ta bên nhau khắp mọi nẻo phương trời
Dẫu cuộc đời còn bao điều ngáng trở
Ta trong nhau trong từng hơi thở
Nồng ấm
Tinh khôi…
Dẫu ước ao
Mong một đêm mùa thu đẫm ánh trăng vàng
Ta dìu dặt lang thang trên thảm cỏ
Căng lồng ngực ta uống trăng và gió
Ngập hồn ta chan chứa yêu thương…
Về quê
Anh về quê mà chẳng có em cùng
Mình anh lang thang bên bờ biển vắng
Biển vẫn vậy, ngàn đời dào dạt sóng
Như lòng anh da diết nhớ thương em./.
Gần và xa
Gần – say nồng hạnh phúc
Xa - vời vợi thương yêu
Gần, bao nhiêu chưa đủ
Xa, một chút cũng nhiều
Ai bảo gần xa là khoảng cách
Với ta là da diết một đời yêu!
Chiều nay anh đi
Chiều nay anh đi về phía núi
Giữa hối hả người xe mịt mù mưa bụi
Nôn nao lòng da diết nhớ em
Hút hồn ta ngàn trùng vời vợi./.
Gốc si
Gốc si nơi ta hẹn nhau
Anh cùng em
Anh cùng em đi đến tận cùng
Trong thăm thẳm tấm lòng mình em nhỉ
Ta đã đi qua suốt cả thời xuân trẻ
Để bây giờ hưởng nguyên nghĩa tình yêu./.
Căn nhà nhỏ trung du
Lại trở về căn nhà nhỏ trung du
Nơi thồn thức những đêm dài không ngủ
Anh kề bên em từ mọi miền xa xứ
Lời thương yêu ngọt ngào ấp ủ tận con tim./.
Trọn đời vẫn hỏi
Vẫn biết vậy đến trọn đời vẫn hỏi
Lời yêu mong mỏi trong anh
Tiếng thì thầm sâu thẳm tự con tim
Đồng vọng hai đầu mỗi nửa
Lên Tây Bắc
Ngày mai anh lên Tây Bắc
Nhớ thương rồi lại chất đầy
Hồn ta trăng soi vằng vặc
Như tình em đó bấy nay./.
Đêm xa cách
Đêm nay mưa bụi trời se lạnh
Lặng lẽ bên thềm bóng lẻ, anh
Ở chốn xa kia em gối chiếc
Mơ về nhau nồng ấm hương tình./.
Tiếng lòng
Ta sẽ đi tận cùng trời cuối đất
Trong hành trang chỉ hình bóng em thôi
Ta đã vắt kiệt cùng sự thật
Giọt nước mắt vắn dài
trong buổi chia xa./.
Hạnh phúc
Ôi sung sướng đêm tràn trề hạnh phúc
Yêu, được yêu, say đắm lòng ta
Đêm nồng thắm, đêm căng đầy ngây ngất
Tiên cảnh bồng lai
Cảm nhận
Ai đo được chiều dài nỗi nhớ
Ai lượng được sức chứa tình thương
Ai đong được niềm yêu trong cách trở
Xiết kể suy tư
đau đáu những đêm trường./.
Thăm thẳm một màu yêu
Khát vọng
Giữa chiều xuân nắng vàng rực rỡ
Về bến sông xưa về với đợi chờ
Ôi thiêng liêng, ào ạt sóng xa bờ
Ta đón nhận tình ta nồng nàn đằm thắm
Ta trong nhau trong tầng sâu thăm thẳm
Nén lại, trào dâng
bao khát vọng hồn ta./.
Chốn xưa
Một chữ tình
Khắp trời giăng bụi mưa bay
Nhớ em da diết đong đầy hồn anh
Mới hay chỉ một chữ tình
Mà ta đổi nửa đời mình, em ơi!
Trang thơ xưa lại mở
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN
--------------------------------------------
Dẫu ước ao
Dẫu ước ao - anh chẳng thể làm gì
Chẳng thể sẻ chia cùng em
giữa bộn bề công việc
Chỉ có tình yêu nồng nàn tha thiết
Trọn đời nguyên vẹn trao em!
Mong
Mong một đêm mùa thu đẫm ánh trăng vàng
Ta dìu dặt lang thang trên thảm cỏ
Căng lồng ngực ta uống trăng và gió
Ngập hồn ta chan chứa yêu thương…
Về quê
Anh về quê mà chẳng có em cùng
Mình anh lang thang bên bờ biển vắng
Biển vẫn vậy, ngàn đời dào dạt sóng
Như lòng anh da diết nhớ thương em./.
Xa - vời vợi thương yêu
Gần, bao nhiêu chưa đủ
Xa, một chút cũng nhiều
Ai bảo gần xa là khoảng cách
Với ta là da diết một đời yêu!
Giữa hối hả người xe mịt mù mưa bụi
Nôn nao lòng da diết nhớ em
Hút hồn ta ngàn trùng vời vợi./.
Gốc si nơi ta hẹn nhau
Bóng si xanh chỉ một màu bình minh
Nụ hôn như thể vô tình
Ban mai quấn quít chúng mình bên nhau
Bao cây lá sẽ đổi màu
Riêng si xanh
đến bạc đầu
vẫn xanh./.
Trong thăm thẳm tấm lòng mình em nhỉ
Ta đã đi qua suốt cả thời xuân trẻ
Để bây giờ hưởng nguyên nghĩa tình yêu./.
Nơi thồn thức những đêm dài không ngủ
Anh kề bên em từ mọi miền xa xứ
Lời thương yêu ngọt ngào ấp ủ tận con tim./.
Lời yêu mong mỏi trong anh
Tiếng thì thầm sâu thẳm tự con tim
Đồng vọng hai đầu mỗi nửa
Dẫu trang đời còn nhiều nắng gió
Tình yêu là điểm tựa hồn ta./.
Nhớ thương rồi lại chất đầy
Hồn ta trăng soi vằng vặc
Như tình em đó bấy nay./.
Lặng lẽ bên thềm bóng lẻ, anh
Ở chốn xa kia em gối chiếc
Mơ về nhau nồng ấm hương tình./.
Trong hành trang chỉ hình bóng em thôi
Ta đã vắt kiệt cùng sự thật
Giọt nước mắt vắn dài
trong buổi chia xa./.
Yêu, được yêu, say đắm lòng ta
Đêm nồng thắm, đêm căng đầy ngây ngất
Tiên cảnh bồng lai
trời
đất giao hòa./.
Ai lượng được sức chứa tình thương
Ai đong được niềm yêu trong cách trở
Xiết kể suy tư
đau đáu những đêm trường./.
Từ độ cao hơn mười ngàn mét
Hướng về em
thắm thiết lắm, em ơi!
Và, trên cao trên lừng chừng trời
Qua từng áng mây ngũ sắc
Anh vẫn thấy mắt em
Dõi nhìn đằm thắm
Vời vợi nghìn trùng
Thăm thẳm một màu yêu./.
Về bến sông xưa về với đợi chờ
Ôi thiêng liêng, ào ạt sóng xa bờ
Ta đón nhận tình ta nồng nàn đằm thắm
Nén lại, trào dâng
bao khát vọng hồn ta./.
Kỷ niệm
đưa anh về đây
Nỗi nhớ em dâng đầy
Lòng bồi hồi xao xuyến
Hoài niệm về em…
Đây bờ ao, rặng nhãn, hàng cây
Cổng vẫn mở về con đường cũ
Lối xưa ai còn ai nhớ
Bóng em một thuở thiếu thời…
Anh mơ màng trong hồi ức, em ơi
Sân trường cuối hè không còn phượng đỏ
Bồi hồi nhớ em - một thời thiếu
nữ
Trang sách học trò ấp ủ một hồn thơ.
Anh đã qua biết mấy những miền quê
Đã thả gót bao nẻo đường thiên lý
Sao về đây xốn xang lòng đến thế
Hoài niệm về em - cô bé ngày xưa
Càng yêu hơn - em của bây giờ!
Suối nguồn tình yêu
Bao ngày ta bên nhau
Trong dạt dào hạnh phúc
Trong tình yêu như nhất
Mãi mãi đượm sắc màu
Vẹn nguyên và tinh khiết.
Bao ngày ta bên nhau
Nồng nàn và say đắm
Trong chiều sâu thăm thẳm
Của suối nguồn tình yêu.
Bao ngày hiến dâng nhau
Hương nồng và mật ngọt
Ôi viên mãn đủ đầy
Trong tràn trề hạnh phúc.
Bao ngày ta trao nhau
Trái tim hồng rực lửa
Một tâm hồn chan chứa
Giữa suối nguồn tình yêu./.
Nhớ em da diết đong đầy hồn anh
Mới hay chỉ một chữ tình
Mà ta đổi nửa đời mình, em ơi!
Ngày lại ngày
Đêm lại nối đêm
Anh khắc khoải mong em
trong từng giấc ngủ
Ôi! Trang thơ xưa lại mở…
Ta viêt thành cổ tích mai sau
Mãi mãi bên nhau
Trong niềm thương nhớ
Để trọn đời
Mang trái tim nhau./.
--------------------------------------
--------------------------------------
NHÀ XUẤT BẢN HỘI NHÀ VĂN
65 -
Nguyễn Du - Hà Nội
Chịu trách nhiệm xuất bản
NGUYỄN PHAN HÁCH
Biên tập: NGÔ VĂN PHÚ
Vẽ bìa
: ĐỖ VĂN TRI
In 1.000 cuốn tại
Công ty In Khoa học Kỹ thuật 101A - Nguyễn
Khuyến- Hà Nội. Giấy phép đăng ký KHXB số: 545-2006/cb/40-44/HNV. In xong và nộp
lưu chiểu tháng 9/2006--------------------------------------------
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét