Phận Lục bình!
Lênh đênh con nước chao ôi! Nghĩa tình
Dẫu là... Hoa vẫn tươi xinh
Dù trong dù đục lung linh tỏa ngời!
Đài hoa duyên dáng buông lơi
Chênh chao khắp nẻo mỏng phơi tím ngần
Thân bèo lận đận gian truân
Nên đành trôi nổi lầm than rã rời!
Đẹp thay tím cả góc trời
Thủy triều xô đẩy một đời truân chuyên
Dập vùi... Hoa vẫn trinh nguyên
Lục bình lặng lẽ đành quên phận mình!
Thi Ngọc Lan
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét