Võ công truyền quốc sử, văn
đức quán nhân tâm !
Ghi chép: GIAO HƯỞNG
Lịch sử giữ nước của dân tộc ta có một
trùng hợp ngẫu nhiên thật thú vị: Thế kỷ 13, triều Trần cử Hưng Đạo đại vương
Trần Quốc Tuấn làm thống lĩnh chỉ huy toàn quân, trong 30 năm đánh thắng ba
cuộc xâm lăng của đế quốc Nguyên Mông đến từ phương Bắc. Bảy trăm năm sau,
tháng 12-1944 Trung ương Đảng, Bác Hồ cử Đại tướng Võ Nguyên Giáp chỉ huy quân
đội, cũng trong vòng 30 năm (1945-1975) đánh thắng hai cuộc xâm lăng của hai đế
quốc hùng mạnh đến từ phương Tây!
Dũng tướng huyền thoại
Võ
Đại tướng sinh ngày 25.8.1911
tại làng An Xá, xã Lộc Thủy, huyện Lệ Thủy, tỉnh Quảng Bình.
Ngày 25.8.2013 các vị lãnh đạo Đảng, Nhà
nước, Quốc hội, Chính phủ, QĐND Việt Nam, đông đảo đồng chí, bạn hữu...đã đến
Viện 108 Hà Nội, chúc mừng Đại tướng thượng thượng thọ 103 tuổi (cách tính tuổi ta). Trong nhiều bức trướng câu đối
kính tặng mừng thọ nhân dịp Đại tướng 80,90,100 tuổi, hiện treo tại tư dinh,
tôi tâm đắc 10 chữ vàng của Viện Mác - Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh: Võ
công truyền quốc sử, văn đức quán nhân tâm. Tạm dịch: Chiến công lưu
truyền lịch sử dân tộc. Nhân văn đức độ thấu tận lòng người.
Trong
thế hệ học trò đầu tiên của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Đại tướng Võ Nguyên Giáp có tuổi thọ cao nhất.
Sau ngày thành lập, Việt Nam tuyên truyền giải phóng quân
do đồng chí Võ Nguyên Giáp
chỉ huy, ngay trận mở màn đã làm nên chiến thắng Phay Khắt, Nà Ngần, trận đầu
chiến thắng không mất một giọt máu. Cũng đội quân khiêm tốn từ nhân dân mà ra,
vì nhân dân chiến đấu, 8 tháng sau đã cùng toàn Đảng toàn dân tiến hành Tổng
khởi nghĩa giành chính quyền, lập nên Nhà nước liên minh công nông đầu tiên ở
khu vực Đông Nam Á. Cũng từ đó, quá trình xây dựng, chiến đấu, trưởng thành của
QĐND Việt Nam gắn bó hữu cơ với lịch sử kháng chiến giữ nước hào hùng của dân
tộc ta ở thế kỷ 20. Cũng từ đó, tài thao lược của Đại tướng Võ Nguyên Giáp gắn
với lịch sử hào hùng của dân tộc: Đẩy lùi 2 cuộc xâm lăng đến từ phương Tây,
bảo vệ vững chắc độc lập, tự do, toàn vẹn lãnh thổ Tổ quốc Việt Nam.
Từ đỉnh cao “chiến thắng Điện Biên chấn động địa cầu” trở về trước và về sau,
từ góc nhìn thiên tài quân sự tầm cỡ nhân loại, trộm nghĩ, chưa ai liệt kê được
hết đã bao nhiêu chính khách, nhà nghiên cứu lịch sử, nhà lý luận quân sự, nhà
báo, nhà văn, nhà thơ…trong ngoài lãnh thổ Việt Nam viết về vị Đại tướng kính
mến. Đại tướng Võ Nguyên Giáp là hiện thân của sự gặp gỡ thú vị trong lịch sử
giữ nước của dân tộc ta, cụ thể là sự gặp gỡ giữa triều Trần thế kỷ 13 với thời
đại Hồ Chí Minh thế kỷ 20.
Thế
hệ tôi ra đời cùng chiến thắng Điện Biên, lớn lên giữa cảnh nước nhà bị chia
cắt, từ khi biết đọc biết viết đã chứng kiến toàn dân tộc chung sức chung lòng
đấu tranh giải phóng miến Nam
thống nhất Tổ quốc. Tuổi đáo tuổi khăng chúng tôi đã biết ông Võ Nguyên Giáp làm Tổng chỉ huy tối cao của quân đội, đã thuộc lòng
sự kiện lịch sử gắn với tên ông: Hoan hô
chiến thắng Điện Biên/ Hoan hô đồng chí Võ Nguyên Giáp. Năm mươi sáu ngày đêm
khoét núi, ngủ hầm,mưa dầm cơm vắt / Máu
trộn bùn non/ Gan không núng chí không sờn….
Năm
1972 tôi là chiến sỹ lái xe Pháo binh, đơn vị đóng tại Hà Nội, giữa tháng ngày
chiến sự trên khắp 2 miền nóng bỏng, lính chúng tôi chỉ thấy Đại tướng kính yêu
qua phim ảnh, nên rất ước ao được trực tiếp nhìn thấy Đại tướng một lần. Cuốn
sách nói về Đại tướng lần đầu tiên trong đời tôi đọc được, lại là sách do chính
quyền Sài Gòn xuất bản. Trong chiến dịch tổng tấn công mùa Xuân 1975, giữa ngổn
ngang tài liệu của Viện Đại học Huế bỏ lại, tình cờ tôi gặp cuốn Chân dung các
tướng lĩnh "Bắc cộng". Sách này dành nhiều trang viết khá tường tận
về Đại tướng Võ Nguyên Giáp. Từ ngày ấy tôi đã cảm nhận, người viết dù ở bên
kia chiến tuyến vẫn rất trân trọng, cảm phục, ngưỡng mộ tài năng, đức độ của Võ
Đại tướng. Phải chờ tới 9 năm sau kể từ mùa hè 1972 rực lửa. ngày 09.9.1981, Trường
ĐH Tổng hợp Hà Nội tổ chức Lễ mít tinh kỷ niệm 25 năm thành lập, trường mời Đại
tướng đến dự nói chuyện tại Hội trường lớn ký túc xá Mễ Trì. Sinh viên K22 Ngữ
Văn vừa bảo vệ Luận án tốt nghiệp, và lần đầu tiên tôi nhìn thấy Đại tướng bằng
xương bằng thịt giữa đời thường.
Lịch
sử và lòng nhân là người thầy công minh, khách quan nhất trong việc tôn vinh
người trần mắt thịt lên hàng ngũ Danh nhân, Vĩ nhân, cao hơn nữa là Thánh nhân.
Năm 1991 Đại tướng nghỉ hưu ở tuổi 80, dù nghỉ hưu song thuộc cấp vẫn suy tôn Người là "Tư lệnh của tư lệnh, chính uỷ của chính uỷ" (lời Thượng tướng Trần Văn Trà). Gần đây Bách khoa toàn thư nước Mỹ đưa tên tuổi Đại tướng lên hàng ngũ Vĩ nhân quân sự kiệt xuất của nhân loại từ xưa đến nay. Nhưng trước đó khá lâu, ông Westmoreland-tướng 4 sao chói sáng
của quân đội Mỹ nhưng rất không may trở thành bại tướng phải rời khỏi Việt Nam
trong cay đắng; Sau khi giải ngũ ông Westmoreland trân trọng gọi
Võ Nguyên Giáp là "Tướng huyền
thoại" (Legendary Giap). Một số tướng Mỹ dưới quyền của ông Westmoreland, từng trở về từ chiến trường Nam Việt Nam thì khâm phục
gọi đối thủ của mình là "Đại tướng 5 sao".
Nhân
tướng lừng danh
Chiều
13.8.1999 tôi có mặt tại Hà Nội dự Lễ kỷ niệm 70 năm báo Lao động ra số đầu
tiên (14.8.1929-14.8.1999) và đón nhận Huân chương Độc lập, Lễ kỷ niệm vào lúc
19h30 ngày 13.8 tại Cung văn hoá Hữu nghị Việt Xô. Chừng 14h tại 51 Hàng Bồ,
tôi cùng mấy Phóng viên đang cà riềng cà tỏi quanh bàn làm việc của anh Lê
Thụ-Trưởng phòng Tổ chức Hành chính, bỗng nghe cháu Phan Thị Thu Thuỷ-cán bộ
Văn phòng (hiện là Phó Tổng biên tập báo Lao động) từ ngoài vào nói nhỏ :
-
Chú Hưởng ơi. Lãnh đạo báo ta mời Đại tướng dự Lễ, nhưng mấy hôm nay mưa phùn
gió lạnh, sức khoẻ Đại tướng không đảm bảo nên không đến dự được. Không thể đến
dự, Cụ vẫn viết thư chúc mừng và cử người mang sang từ đầu giờ chiều để lãnh
đạo báo Lao động biết. Cụ cẩn thận quá !
-
Trên cả cẩn thận! Đó là phong cách ứng xử của Nhà văn hoá lớn!
Mở đầu buổi Lễ kỷ niệm
trọng thể, thay mặt Ban biên tập, Phó tổng biên tập Trần Đức Chính trịnh trọng
đọc thư của Đại tướng chúc mừng báo Lao động 70 năm ra số đầu tiên.
Năm
2002, kỷ niệm lần thứ 100 ngày sinh GS Đặng Thai Mai (1902-2002), con cháu dòng
họ ở quê xã Thanh Xuân huyện Thanh Chương, phối hợp cùng Ban quản lý Di tích
danh thắng Nghệ An xây dựng Nhà lưu niệm GS, dịp này tôi có bài về GS Đặng Thai
Mai trên báo Lao động số Xuân Quý Mùi, số báo phát hành đúng Rằm tháng Chạp.
Ngày 17 tháng Chạp tôi có mặt tại Hà Nội dự tổng kết cuối năm, đang dự họp thì
chị Kiều Thị Quý-cán bộ Ban quản lý Di tích danh thắng Nghệ An điện ra:
-
Có một bạn đọc xem bài trên báo Lao động rồi điện báo với Cụ, người nhà Cụ vừa
gọi điện vào muốn tác giả bài viết mang báo Lao động số Xuân đến tặng Cụ.
Hôm
sau họp hành xong, tôi đề xuất Tổng Biên tập Phạm Huy Hoàn cho xe con do chú Là
điều khiển, đưa tôi đến tư dinh xin được tiếp kiến và kính biếu Đại tướng 4 tập
báo Lao động số Xuân Quý Mùi-2003.
Tôi
gặp Đại tá Nguyễn Huyên thư ký của Đại tướng, anh Nguyễn Huyên nói nhỏ:
- Đại tướng đang tiếp
Đoàn 4 thường trực gồm Thị uỷ, HĐND, UBND, MTTQVN Thị xã Bỉm Sơn. Nhà báo ngồi
uống nước chờ một lát.
Chừng mươi phút sau anh
Huyên nói: Cụ bảo anh vào gặp.
Bước vào phòng khách tôi đứng nghiêm theo phong cách quân sự:
- Kính thưa Đại tướng !
Cháu là CCB nhập ngũ 1972, hiện làm Phóng viên báo Lao động thường trú tại
Thanh-Nghệ-Tĩnh. Tuân lệnh Đại tướng, cháu vinh dự mang 4 tờ báo Lao động số
Tết có bài về cố GS Đặng Thai Mai kính biếu Đại tướng.
Đại tướng cảm ơn bảo tôi
ngồi:
- Báo Lao động hay lắm!
Báo Lao động tốt lắm! Đồng chí cho tôi gửi lời cảm ơn và dặn các anh lãnh đạo
báo Lao động: Chọn vụ việc mà làm, nhưng làm vụ nào thì đi đến cùng vụ ấy.
Vinh dự đời người được
tiếp kiến Đại tướng một lần, tôi tranh thủ báo cáo Đại tướng việc Cụ Phùng Chí
Kiên vị Tướng được Bác Hồ ký sắc lệnh truy phong, hy sinh năm 1941, đến nay đã
62 năm nhưng thân nhân gia đình ở quê Diễn Yên, Diễn Châu, Nghệ An chưa được
cấp bằng Tổ quốc ghi công. Đại tướng trầm ngâm:
Lần đầu tôi gặp anh Phùng
Chí Kiên vào năm 1940, lúc đó tôi được Đảng cử đi Côn Minh cùng anh Phạm Văn
Đồng. Các anh Phùng Chí Kiên, Vũ Anh đón chúng tôi. Anh Kiên bố trí cho tôi và
anh Phạm Văn Đồng gặp đồng chí Vương (Nguyễn Ái Quốc), sau đó tôi ở chung với
anh Kiên một thời gian. Chúng tôi rất thương nhau và rất hiểu nhau. Hội nghị
Trung ương lần thứ 8 tháng 5.1941 có anh Trường Chinh, anh Phùng Chí Kiên, ra
Nghị quyết về Cách mạng giải phóng dân tộc. Nghị quyết cực kỳ cơ bản đề ra
đường lối đưa Cách mạng nước ta sang giai đoạn mới. Sau đó anh Kiên được phân
công phụ trách địa bàn Cao Bằng-Bắc Sơn…
Bỗng Đại tướng đột ngột
hỏi:
-Hiện ở quê anh Kiên còn
vợ con nhà cửa gì không?
-Thưa Đại tướng! Trong
thời gian bác Kiên “mất tích”, gia đình ở quê tổ chức cưới vợ cho bác. Đám cưới
vắng chú rể, cô dâu tên là Hoàng Thị Luận cùng quê Tổng Vạn Phần. Sau 8 năm lấy
chồng mà chưa một lần bén hơi chồng, tuổi xuân đẹp nhất đời con gái đã tàn phai
trong mòn mỏi đợi chờ, đôi bên gia đình tạo điều kiện để nàng dâu đi bước nữa,
đành làm lẽ ông Phó làng giàu có người xã Diễn Hoàng. Gả chồng cho con dâu, gia
đình cụ Khoản vẫn tạo điều kiện để cô Luận thường xuyên qua lại chăm sóc bố mẹ
của bác Kiên. Bà Luận an phận sống với con cái của người chồng sau tại xã Diễn
Hoàng và mất trong cải cách ruộng đất, mãi cuối đời bà Luận vẫn chưa được gặp
bác Kiên.
Đại tướng rơm rớm nước mắt, vừa
lúc Đại tá Nguyễn Huyên vào rỉ tai tôi:
- Đoàn Chính phủ Malaixia đang chờ
vào chúc Tết Đại tướng.
Tôi trao chiếc máy ảnh mang theo, nhờ
anh Nguyễn Huyên bấm hộ để lưu giữ khoảnh khắc không dễ có trong bấy nhiêu năm
viết báo.
Trưa ấy Chánh Văn phòn báo Lao động bố
trí tôi dùng cơm cùng anh Phạm Huy Hoàn, anh Trần Đức Chính. Chấp hành ý kiến
của Đại tướng tôi đã chuyển lời căn dặn của Cụ tới lãnh đạo báo Lao động. Anh
Trần Đức Chính nói:
- Cậu có biết trước khi làm Đại tướng,
Cụ làm nghề gì nữa không ?
- Em biết Cụ làm nghề…hoạt động Cách
mạng !
- Đương nhiên là hoạt động Cách mạng. Từ 1936 đến 1939 Cụ tham gia phong trào Mặt trận Dân
chủ Đông Dương, là sáng lập viên của Mặt trận này, đồng
thời Cụ tham
gia thành lập và làm báo tiếng Pháp
Notre voix (Tiếng nói của chúng ta), Le Travail (Lao động), biên
tập các báo Tin tức, Dân chúng. Cụ là Chủ tịch Uỷ ban Báo chí Bắc Kỳ trong phong trào
Đông Dương đại hội. Cậu vừa
vinh dự được tiếp kiến bậc đại lão của báo chí Cách mạng Việt Nam !
Và bài Liệt sỹ Phùng Chí Kiên…chưa được Liệt sỹ trên báo Lao động số 208
ngày 27.7.2003 đã thành “sự kiện”. Ngày 17.11.2003 Thủ tướng Phan Văn Khải ký
bằng Tổ quốc ghi công ghi rõ: Liệt sỹ
Phùng Chí Kiên Ủy viên Thường vụ Trung ương Đảng, đã hy sinh vì sự nghiệp đấu
tranh cách mạng và giải phóng dân tộc ngày 21.8.1941.
Vâng, nếu không được
vinh dự tiếp kiến Đại tướng Võ Nguyên Giáp vào giờ Thìn ngày 19 tháng Chạp Nhâm Ngọ (21/1/2003),
chắc chắn tôi không thể có được bài báo Liệt sỹ Phùng Chí Kiên...chưa được Liệt sỹ đăng trên
báo Lao động đúng vào dịp "tiết tháng Bảy mưa ngâu".
Vinh, ngày 4/10/2013
----------------------------------------------------
Tác giả tiếp kiến Đại
tướng tại tư dinh phố Hoàng Diệu-2002
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét