Menu ngang

Thứ Hai, 21 tháng 10, 2013

        Một ngày đầu xuân 2011, trong lần họp mặt Đồng hương huyện Nghi Lộc (Nghệ An) tại Hà Nội, nhà thơ Anh Ngọc đã đọc bài thơ VỊ TƯỚNG GIÀ. Dù lúc đó Anh Ngọc không nói thơ tặng ai, nhưng khi nghe mọi người đều hiểu đó là bài thơ tác giả kính tặng Đại tướng Võ Nguyên Giáp. 
          Ngày 6/10/2013, chỉ sau 2 ngày Đại tướng về cõi vĩnh hằng, bằng cảm xúc thành kính của mình, nữ nhạc sĩ Quỳnh Hợp đã đưa  bài thơ VỊ TƯỚNG GIÀ lên đôi cánh âm nhạc thành ca khúc CÒN MÃI VỚI MÙA THU.

             VỊ TƯỚNG GIÀ

                                        Anh Ngọc

Những đối thủ của ông đã chết từ lâu
Bạn chiến đấu cũng chẳng ai còn nữa
Ông ngồi giữa thời gian vây bủa
Nghe hoàng hôn chầm chậm xuống quanh mình.
Bàn chân đi qua hai cuộc chiến tranh
Giờ chậm rãi lần theo dấu gậy
Đôi bàn tay nhăn nheo run rẩy
Đã từng gieo khủng khiếp xuống đầu thù.
Trong góc vườn mùa thu
Cây lá cũng như ông lặng lẽ
Tám mươi tuổi ông lại như đứa trẻ
Nở nụ cười ngơ ngác thơ ngây.
Ông ra đi
Và...
Ông đã về đây
Đời là cuộc hành trình khép kín
Giữa hai đầu điểm đi và điểm đến
Là một trời nhớ nhớ với quên quên.
Những vui buồn chưa kịp gọi thành tên
Cõi nhân thế mây bay và gió thổi
Bầy ngựa chiến đã chân chồn gối mỏi
Đi về miền cát bụi phía trời xa.
Ru giấc mơ của vị tướng già
Có tiếng khóc xen tiếng cười nức nở
Một chân ông đã đặt vào lịch sử
Một chân còn vương vấn với mùa thu.

22-9-1994

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét