LẠI VỀ QUÊ
Theo kế hoạch tôn tạo Lăng mộ Cha Mẹ tôi nhằm tri ân, báo hiếu trong dịp Tháng Bảy âl, sáng nay, 29/7/2018, tôi lại về quê để kịp ngày mai cùng hai chú em trai tiến hành động thổ.
Chỉ có 300 km mà tôi phải lên xuống mấy lần xe :
- 8 h, đi tắc xi từ nhà ra Văn phòng xe Phúc Lợi ở 94 phố Mỹ Đình;
- 8 h 20, cùng mấy hành khách lên tắc xi do Văn phòng thuê đưa đến Văn phòng Xe Phúc Lợi ở 71 phố Khuất Duy Tiến;
- 8 h 40, đi xe trung chuyển của hãng Văn Minh lên xe giường nằm đậu ở Bến Nước Ngầm;
- Đúng 9h30, chính xác tuyệt đối, xe lăn bánh;
- 14 h 30 xe đến điểm đỗ ở ngã ba Quốc lộ 1 - Nam Cấm. Lên xe trung chuyển về thị xã Cửa Lò;
- 14 h 45 lên tắc xi từ Cửa Lò về nhà.
Tuổi già, tay xách nách mang lỉnh kỉnh mấy thứ lặt vặt, lên xuống xe mấy lần, lại giữa tiết trời nắng nóng oi nồng, kể ra cũng mệt. Nhưng tôi quen thế rồi, chẳng sao. Vả lại, đây là việc của mình, kêu với ai, để làm gì ! Hơn nữa, thời gian nằm rảnh rỗi trên xe tha hồ lướt MXH đọc tin & có dịp để viết đôi điều lên Fb.
Về nhà Cha Mẹ không còn, chị em thì xa, cô em dâu đi từ Quán Hành về mở cửa trước. Có vợ chồng ông anh con bác họ sang chơi.
Mọi người ra về, còn lại mình tôi với ngôi nhà vắng, rộng rãi, trống trếnh đến ngậm ngùi.
“Xưa kia nhà chật người đông
Bây giờ nhà rộng lại không bóng người “
Ngước lên bàn thờ, ảnh hình Cha Mẹ tôi trìu mến nhìn tôi như thầm nói :” con đã về !”. Thuở sinh thời, Cha tôi vẫn nói thế mỗi dịp tôi về.
Căn nhà này này do Ông Bà nội
làm cho Cha Mẹ tôi từ năm 1940, khi ra ở riêng. Nhà được tân tạo nhiều lần, nhưng vẫn trên dằm cũ.
( Sinh thời, Cha tôi nói rằng, khi làm nhà, có ông Hội Tuynh người làng Thịnh Trường, là dượng lấy dì ruột Mẹ tôi - là bạn đồng môn của Ông ngoại tôi khi là học trò của Cụ ngoại, sau đó hai ông cùng là con rể Cụ ngoại. Thời điểm làm nhà thì Ông ngoại tôi đã mất. Ông nội tôi mời ông Hội Tuynh ( là người biết về Nho - Y - Lý - Số ) đến xem hướng, đặt móng nhà. Vì vậy, sau này dù có tôn tạo thế nào, vẫn phải giữ nguyên hướng và nền móng đó ).
Chị em chúng tôi sinh ra, lớn lên trong căn nhà này.
Mảnh vườn nhà là nơi chôn rau theo đúng nghĩa đen.
Phía trước nhà cách 50 mét là Nhà thờ Tiểu chi họ - nơi thờ Cụ tổ 7 đời Nguyễn Đình Tín và các bậc Chư tổ.
Nhìn quanh một lượt, tôi rưng rưng hồi tưởng về bao kỷ niệm của một thời thơ ấu & niên thiếu. Tôi hít thật sâu bầu không khí quê Cha đất Tổ và mường tượng, mình đang khứ hồi quay về tuổi thơ nghèo khó đạm bạc mà ấm áp tình cảm.
Và bây giờ vào bếp lo bữa tối cho riêng mình. Một ngày lênh đênh trên đường khá mệt, nhưng bù lại có nhiều cảm xúc !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét