Thơ Phương Thảo
CHÂN DUNG
CỨ LẶNG LẼ GIỮA CUỘC
ĐỜI DÂU BỂ
NÉT THANH TAO KHÔNG VƯỚNG CHÚT TRẦN AI
CÂU VÍ DẶM MUÔN NĂM HỒN XỨ NGHỆ
ĐỦ RƯNG TƯNG BAO NHAN SẮC XỨ ĐOÀI
NHÀ THƠ LẠI TÂY DƯƠNG
*****
BÀI
THƠ HAY
BÀI THƠ HAY LÀ BÀI THƠ CHƯA VIẾT
LÒNG HẸN LÒNG KHẮC KHOẢI THÁNG NĂM
VÀ CÓ THỂ SAU KHI TÔI CHẾT
CÂU THƠ HAY VƯƠNG VẤN MỘ TÔI NẰM
PHƯƠNG THẢO
NGƯỜI
MIỀN TRUNG
Gửi về xóm Chợ Chùa
LÀNG TÔI NGHÈO NHƯ MỘT CÁI BÁNH ĐA
RỘP PHỎMG LÊN TRONG GIÓ LÀO QUAY QUẮT
KHỔ QUEN RỒI KHÔNG CÒN BIẾT KHÓC,
CHỈ BIẾT THƯƠNG NHAU KHI TỐI LỬA, TẮT ĐÈN.
***
CON GÁI MIỀN TRUNG, TÓC KHÔNG ĐEN
GIÓ LÀO SẤY, MANG MÀU CỦA LỬA
CON TRAI MIỀN TRUNG, NHƯ ĐỒNG HUN TỪ NHỎ
NGỤM SỮA ĐẦU TIÊN, ĐÃ MẶN CHÁT GIÓ LÀO
***
VÙNG QUÊ TÔI KHÔNG GIỐNG MỘT NƠI NÀO
CẢ LÀNG BIẾT LÀM THƠ, HAY CƯỜI, THÍCH HÁT
CÂU VÍ DẶM, DẺO MỀM NHƯ SỢI LẠT
TRÓI CHẶT HỒN BAO MẶC KHÁCH, TAO NHÂN.
***
VÙNG QUÊ TÔI KHÔNG GIỐNG MỘT NƠI NÀO
MỘT NHÁNH XƯƠNG RỒNG, CẮM SÂU VÀO CÁT
DỒN NHỰA SỐNG LÀM NÊN MÀU HOA ĐẸP
ĐÓI NGHÈO, LÁ BIẾN THÀNH GAI.
***
NGÀY ẤY QUÊ TÔI, CON GÁI, CON TRAI
HỌC TRƯỜNG HUYỆN VẪN ĐẦU TRẦN, CHÂN ĐẤT
NỬA NGÀY HỌC, NỬA NGÀY ĐI MÓT
BÃI SÁC SÔNG BÙNG, CÒNG CÁY, CŨNG THÀNH THƠ,
***
NGƯỜI QUÊ TÔI, BẠC TÓC ĐẾN DẠI KHỜ
SỐNG Ở THỦ ĐÔ, VẪN MÔ - RĂNG - RỨA...
KHI CẢ NƯỚC BUNG RA THỜI MỞ CỬA
HÌ HỤC NGỒI, ĐÊM TRẮNG - CHẾT CÙNG THƠ !
PHƯƠNG THẢO
XÓM LÁ MÌNH ƠI
*****
Bà con xóm
lá mình ơi
Dù xa ngàn
dặm, vẫn người cùng quê
Sớm hôm tranh
thủ ta về
Ghé thăm
xóm lá sẻ chia tâm tình
Lửa hồng
thắp sáng bình minh
Xua tan giá
rét, ấm mình, ấm ta
Quê
nghèo, ngày một mới ra
Đẹp trang
Blog, chan hoà niềm vui
Phải đâu
châu báu, vàng mười
Thương nhau
trao một nụ cười là hơn
PHƯƠNG THẢO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét