THÔI THÌ…
Nguyên Hùng
Em về thăm biển quê anh
Đang mùa lạnh giá, vắng tanh bến buồn
Trông ra không một cánh buồm
Nhìn vào bờ bãi mù sương phố chiều.
Đang mùa lạnh giá, vắng tanh bến buồn
Trông ra không một cánh buồm
Nhìn vào bờ bãi mù sương phố chiều.
Em rằng "sao quá đìu hiu
Không anh em hóa rong rêu mất rồi!"
Không anh em hóa rong rêu mất rồi!"
Nhìn em anh gượng gạo cười:
"Nắng lên chen chúc đầy người, hay chi
Gặp em lắm kẻ si mê
Canh em anh nhỡ có khi ngã lòng…"
"Nắng lên chen chúc đầy người, hay chi
Gặp em lắm kẻ si mê
Canh em anh nhỡ có khi ngã lòng…"
Thôi thì, ra biển ngày Đông
Dù buồn vì vắng nhưng không... nặng đầu!
Dù buồn vì vắng nhưng không... nặng đầu!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét