Thương về những ngày xưa
Mình căng mày
Nhắm mắt
Chìa môi
Trước món này…
Món nọ…
Lại thấy chạnh lòng thương mẹ những ngày xưa
Vài đọt rau dưa
Lưng cơm không đủ trắng
Đôi vai sờn mưa nắng
Gom nỗi nặm mòi
Gọi sữa nuôi con!
Gánh cực mà trả lên non
Rút ruột mẹ
Tháng ngày con lớn
Chạnh lòng thôi ư
Ừ là chạnh lòng
Sao thấy nhói đau
Tim xót…
Cứ thương hoài
Nghĩ đến cái ngày xưa!
Phương Tâm
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét