Menu ngang

Thứ Bảy, 5 tháng 1, 2019

VĨNH BIỆT ANH PHẠM HUY CHƯỞNG

Hôm nay, 14/12/2018, tôi đang ăn cơm tối, thì máy điện thoại hiện lên dòng tin nhắn của cháu Phạm Hiếu :” Chú ơi! Bố cháu mất lúc 16h30 chiều nay rồi “. Tôi buông đũa hỏi, thì cháu Hiếu nói : “ Bố cháu điều trị ở Quân y viện 4 , đợt vừa rồi hơn 10 ngày có đỡ hơn đã ra Viện. Trưa nay đột ngột Bố cháu nôn ra máu, tập trung cấp cứu nhưng không qua được. 9 h sáng mai liệm. Làm lễ viếng tại nhà. Sáng Chủ nhật, đưa linh cữu Bố cháu về quê an táng “.
Vậy là thêm một người bạn chiến đấu đã ra đi. Lớp lứa chúng tôi đã vơi dần - không còn bao nhiêu nữa. 

Ôi! Sự nghiệt ngã của thời gian, của tạo hoá.

Dẫu vẫn biết anh ốm nặng đã mấy năm nay - Tôi đã nhiều lần vào Viện 108 & Viện 4 thăm khi anh đã yếu. Nhưng nay nghe tin anh “ ra đi “ tôi buồn quá !
Anh Phạm Huy Chưởng quê xã Lộc Yên, huyện Hương Khê, tỉnh Hà Tĩnh; Thiếu tướng, nguyên Tỉnh đội trưởng Thừa Thiên Huế, nguyên Phó Tư lệnh - Tham mưu trưởng Quân khu 4, nghỉ hưu đã hơn chục năm. Anh hơn tôi chừng dăm tuổi ( trong lý lịch ghi sinh năm 1944, nhưng nhiều lần anh nói với tôi là sinh năm 1941 ). Chúng tôi là bạn chiến đấu với nhau cùng đơn vị Trung đoàn 29 ( sau này là Trung đoàn 8, rồi Trung đoàn 3 Sư đoàn 324 ) từ năm 1965 đến năm 1971 - khi tôi bị thương nặng phải rời đơn vị. Chúng tôi có nhiều kỷ niệm trong chiến đấu từ chiến trường Lào đến chiến trường Quảng Trị - Thừa Thiên Huế.

Tháng 3/1971, khi tôi bị thương nặng trong Chiến dịch Đường 9 - Nam Lào, anh Chưởng về hậu cứ đơn vị ở tây Thừa Thiên thấy một cuốn Nhật ký chiến trường khá dày của tôi -trong đó có bản Di chúc tôi viết sẵn từ năm 1968 gửi Cha tôi. Anh đọc và cho rằng, tôi đã hy sinh trên tuyến chuyển thương, nên cất kỹ dành để ngày hoà bình trao tận tay Cha tôi. Nhưng rồi, cuộc chiến tiếp diễn, anh ấy sợ mình cũng khó qua khỏi mà không giữ được. Khi đi chiến đấu đợt tiếp, anh Chưởng gửi giao lại hậu cứ. Và sau đó hậu cứ bị ném bom, nhiều anh em thương vong, cuốn Nhật ký của tôi bị cháy hủy theo. 

Những chuyện đó, mãi tới sau 1975, anh kể, tôi mới biết.
Từ ngày miền Nam giải phóng đến nay, dẫu cương vị công tác khác và xa nhau, nhưng giữa chúng tôi vẫn dành cho nhau sự quan tâm trong tình cảm. Gần đây, tuy đã yếu lắm, thỉnh thoảng anh vẫn gọi điện cho tôi, hỏi thăm nhau.
Anh Chưởng là người chiến đấu dũng cảm & mưu trí, từ chiến sỹ trưởng thành lên lần lượt qua các cấp ở Sư đoàn 324, Sư đoàn phó Sư đoàn 348, Sư đoàn trưởng Sư đoàn 968, Tỉnh đội trưởng Thừa Thiên Huế, đến Phó Tư lệnh - Tham mưu trưởng Quân khu 4. Anh là Đại biểu Quốc hội Khoá X.

Nhân cách anh trong sáng, trung thực, thẳng thắn, sống tình nghĩa với mọi người. Được mọi người quý trọng.
Năm 1998, trong lần Cha tôi cùng gia đình chúng tôi vào Huế tham quan, anh Chưởng đã tiếp đón rất thịnh tình chu đáo.

Năm 2008, Cha tôi từ trần ở quê. Lễ tang tổ chức giữa một ngày Tháng 5 nắng như đổ lửa, anh Chưởng về tận nhà tôi kính viếng.
Mấy năm nay gia đình anh gặp nhiều điều bất hạnh: Cháu Hà con trai cả từ trần. Chị Hai vợ anh từ trần. Và đến hôm nay anh từ trần. Thật đau lòng!

Vì điều kiện không về dự Lễ tang anh được, tôi có nhờ đồng đội làm vòng hoa đến kính viếng anh và hẹn với cháu Hiếu hôm sau về quê lên nhà thắp hương.
Kính viếng Thiếu tướng Phạm Huy Chưởng - người Anh, người bạn chiến đấu kính mến !

Cầu mong linh hồn Anh sớm siêu thoát, tiên cảnh nhàn du !
Xin chia buồn cùng cháu Phạm Hiếu và toàn thể gia quyến !

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét