Đường số phận
Tuyết Nga
Lễ cưới không tình yêu
Tình yêu không lễ cưới
Cuộc đời vinh quang, cuộc đời lặng lẽ
Đường số phận ngả nào cũng những người đi.
Chưa kịp nhận ra lối rẽ đời mình
Thân đã bước trên cánh đồng nước trũng
Chim gì kêu xa ?
Bóng gì mặt nước ?
Nhánh lúa gầy giữa gió đứng xanh.
Cánh đồng ngoại vi thành phố
Đời mình
Chông chênh mây và miên man gió
Sông thời gian trôi qua lầm lũi
Bông cỏ vàng hạnh phúc cuối bờ đê.
Ai giờ nơi thành phố người đông
Hoa nhà hát, đèn ngã tư
Đại lộ
Dáng nét tân thời, điệu nhạc vang thành đạt
Chiếc li hồng bàn tiệc những vinh quang.
Ai về nơi miền nắng lá bay
Sỏi đá bạc dọc triền đồi đất đỏ
Hành trang mang theo không thể nào gỡ bỏ
Tình yêu gập ghềnh gõ móng lối thời gian.
Lễ cưới chẳng chờ mong
Tình yêu không định trước
Vinh quang tình cờ, vinh quang may mắn
Những đau buồn bất chợt rủi ro.
Ơi cánh đồng bốn mùa khuya sớm cuộc đời ta
Xin chấp nhận
Chẳng cần đánh đổi
Sẽ dầu dãi, sẽ quen dần nắng gió
Bông cỏ vàng hạnh phúc nở mùa thu.
11 – 1987
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét