THU XANH
* BÙI VĂN BỒNG
Trong mắt nhớ mùa thu màu lá lúa
Sao mà ai thao thức với thu vàng?
Em mặc áo màu da trời huyền thoại
Mặt hồ xanh soi bát ngát thu xanh
Mùa thu chín thêm dịu dàng thảm cỏ
Gió vén mây
hây hẩy nắng mơ màng
Anh không thể níu thời gian ở lại
Để bao niềm khao khát mãi lang thang
Em đắm đuối thu vàng ven ngõ trúc
Mơ những điều ảo vọng phía trời xa
Nếu như biết mùa thu xanh rất thực
Có cần chi nhiều son phấn lượt là?
Cứ đi mãi
mùa gọi mùa theo mãi
Dồn nén bao kỷ niệm xuân thì
Gió thời gian lật trang ngày thơ dại
Yêu thêm màu xanh thắm lối em đi
Nơi này lá rơi vàng lối nhớ
Chợt nơi kia non nõn búp cho đời
Em không nói mùa thu thay áo mới
Thêm một lần da diết với thu xanh.
B.V.B
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét