Menu ngang

Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

BỖNG NHỚ BIỂN

                             Hồng Thanh Quang

Bỗng nhớ biển, nhớ mênh mang xanh biếc,
Con sóng nào rồi cũng bỏ ta đi...
Và chân ướt, chỉ còn toàn cát ướt,
Và em nhìn, nước mắt đọng bờ mi...



Đã có thể không cần bơi tiếp nữa,
Chân trời nào cũng chỉ lại vô biên.
Sau hạnh phúc sẽ không còn nguyện ước,
Tỉnh trí rồi, ai cũng nghĩ mình điên...


Em không nói và em thôi hát,
Trong buổi chiều ta mãi mãi chia tay...
Rượu ta uống đã khô trên môi nẻ,
Nhiều năm rồi, sao như vẫn còn say...

                                              (4-5-2014)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét