VIẾT CHO CON TRAI
NGUYỄN TRẦN QUANG
NGUYỄN TRẦN QUANG
Hôm nay, 28/11 là sinh nhật của con trai Nguyễn Trần Quang.
Ngày 28/11/1975 trời rét đậm. Mẹ con sinh con lúc 4 giờ 30 phút tại Khoa sản Quân y viện 108.
Là cháu đích tôn - con đầu cháu sớm - nên cả nhà bên nội, bên ngoại mừng vô cùng khi được tin mẹ sinh con.
Ngày 28/11/1975 trời rét đậm. Mẹ con sinh con lúc 4 giờ 30 phút tại Khoa sản Quân y viện 108.
Là cháu đích tôn - con đầu cháu sớm - nên cả nhà bên nội, bên ngoại mừng vô cùng khi được tin mẹ sinh con.
Ở Viện được 3 ngày, ba thuê xích lô chở hai mẹ con từ số 1 Trần Hưng Đạo về nhà ông bà ngoại ở 30 Lý Nam Đế. Khi về đến cổng 30, chú vệ binh gác cổng không cho người lái xích lô vào thành. Ba phải ngồi lên đạp xe xích lô đưa hai mẹ con vào nhà - từ cổng vào nhà khoảng gần 300 mét. Buổi chiều cậu Trần Hùng, năm đó 25 tuổi, đi làm ở Viện Kỹ thuật quân sự về vừa cất xe, chạy vào xem cháu. Nhìn thấy con còn đỏ hon hỏn, cậu không dám bế.
Ba ngày sau, ba mẹ thống nhất với nhau tranh thủ lúc ông bà ngoại đang đi công tác ở miền Nam, cả nhà mình thu xếp dọn về nhà mới được phân ở dãy X4 khu Tập thể gia đình Quân nhân 1A Hoàng Văn Thụ. Quyết định phân nhà do Thủ trưởng Tổng cục Kỹ thuật - nơi mẹ con công tác - đã ký trước đó mấy tháng. Nhưng ba mẹ chưa thực hiện. Việc ra khỏi nhà ông ngoại lúc bấy giờ không phải do ông bà ngoại không cho ở chung. Thực chất, hồi đó với tình cảm rất muốn con cháu ở chung và nhà còn chỗ bố trí, trong khi nhiều cán bộ khác chưa có nhà, nên ông bà chưa đồng ý cho ba mẹ ra ở riêng.
Đưa con về 1A, với 15 m2 nhà cấp 4, trống trếnh đồ đạc, mọi thứ sinh hoạt bếp nấu, bể nước, WC đều dùng chung,…Tuy thế, ba mẹ phấn khởi vô cùng.
Mùa Đông năm 1975 trời rét lắm. Một hôm chú Nguyễn Minh Thông - con ông Cát em ruột ông nội con - đang học Trung cấp Luyện kim ở Thái Nguyên về thăm. Ba và chú Thông phải đạp xe lai nhau ra phố Hàng Chiếu ( cạnh chợ Đồng Xuân ) mua than củi về quạt cho mẹ và con sưởi.
Con ạ ! Vậy là con đang ở độ tuổi đẹp nhất của đời người - điều mà người xưa tổng kết “ Tứ thập bất như hoặc” ( Nghĩa là: 40 tuổi là có chính kiến trước mọi điều - không hoặc là thế này, hoặc là thế khác nữa ). Năm ba tròn 40 tuổi, ba có làm bài thơ khá dài. Trong đó 2 câu cuối là : “ Hãy lấy tuổi 40 làm điểm tựa cuộc đời / Dồn sức, căng buồm, góp gió, vượt trùng khơi”.
Thấm thoắt thoi đưa, theo qui luật nghiệt ngã của tạo hóa, ông bà nội, ông bà ngoại, chú Thông, cậu Hùng, bác Tần đã là người thiên cổ. Ba mẹ đều đã sang tuổi “ xưa nay hiếm “ - tuổi già sức yếu là điều tất yếu, không loại trừ ai.
Ba mẹ mừng với sự trưởng thành của con; đồng thời cũng không vui vì những điều con chưa làm được.
Các cháu Nguyễn Quang Minh & Nguyễn Phúc Hưng đang từng ngày khôn lớn - Đây là niềm vui, niềm hạnh phúc nhất của ông bà.
Các cháu Nguyễn Quang Minh & Nguyễn Phúc Hưng đang từng ngày khôn lớn - Đây là niềm vui, niềm hạnh phúc nhất của ông bà.
Nhân Sinh nhật của con trai, Ba Mẹ chúc con khỏe mạnh, hạnh phúc và thành đạt !
Như mọi bậc sinh thành, điều khao khát của ba mẹ là: Con mãi mãi là người con có hiếu, là người trụ cột của gia đình và là một cán bộ vừa tốt, vừa giỏi ở cơ quan, đơn vị.
Phương châm xử thế trong cuộc sống của ba muốn truyền dạy cho con là : “ Hãy luôn luôn tận tình với mọi người và hết mình với công việc ”.
Phương châm xử thế trong cuộc sống của ba muốn truyền dạy cho con là : “ Hãy luôn luôn tận tình với mọi người và hết mình với công việc ”.
Ba tâm niệm câu nói của người xưa: “Hậu phúc khán tử tôn” ( Nghĩa là : Niềm hạnh phúc sau cùng của người già là được nhìn thấy sự thành đạt của con cháu).
Điều đó không bao giờ sai đối với bất cứ ai !
Điều đó không bao giờ sai đối với bất cứ ai !
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét