Menu ngang

Thứ Năm, 21 tháng 2, 2013

Làng tôi...



Làng tôi xưa và nay

                           Lưu Vạn Kha
 
Làng tôi xưa, vườn tre cứt cò trắng xóa                
Run rẩy chim non mỗi trận bão về
Đêm mưa lớn, ếch nhái cùng cất tiếng                  
Như một dàn giao hưởng đồng quê 
              

Làng tôi xưa, dọc ngang nhà gỗ                              
Mái ngói rêu phong, vại nước, vườn cây
Tóc ai hóng mà hương chanh thơm mát
Thì thầm con gái đâu đây.

Làng tôi xưa, ai đã từng qua
Đêm đêm trống tuồng rộn rã
Những nông dân cả ngày vất vả
Tối hóa thân thành vua, chúa, nguyên phi

Làng tôi xưa, ít ai bỏ quê
Suốt cuộc đời bên vườn rau, ruộng lúa
Ai có đi xa tất cả đều vẫn nhớ
Tiết thanh minh tảo mộ, lại trở về

Làng tôi nay, giờ vắng bóng tre
Chim rã cánh, vì không còn chỗ đậu
Ếch, nhái giờ ở đâu ?
Mà mưa lớn cũng không còn hát nữa

Làng tôi nay, ít dần nhà ngói cổ ?
Nhà ống lên ngôi, bê tông hóa mất rồi
Tóc con gái không thơm mùi chanh nữa
Chỉ còn mùi mỹ phẩm mà thôi

Làng tôi nay, đâu những giếng khơi
Ao lớn nhỏ, nước hôi mùi ô nhiễm
Các xưởng gỗ mọc lên như nấm
Chẳng còn ai nghĩ đến hát Tuồng

Làng tôi nay, xe máy đầy đường
Trẻ con gặp người già ít lời chào hỏi
Bão ết, mại dâm đã bắt đầu len lỏi
Tàn phá một vùng quê

Thế nhưng mà dẫu có đi xa
Trong tôi vẫn cồn cào nỗi nhớ
Và chỉ mong một ngày nào đó
Làng tôi lại trở về như những ngày xưa./.

                                   




















Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét