VĨNH BIỆT CHỊ HOÀNG THỊ TRUYỀN
Tối ngày 14/6/2019, đang ăn cơm, có chuông điện thoại thấy hiển thị chữ Tăng, tôi giật mình nghĩ ngay là chuyện chẳng lành. Trong tiếng nghẹn ngào nức nở, cháu Tăng nói: “ Chú ơi, mẹ cháu vừa mới đi lúc 7 h 10 phút”. Tôi buông đũa, dừng bữa và nói với nhà tôi : “ Chị Truyền mất rồi, anh phải gọi mua vé xe về quê ngay thôi “.Dẫu biết rằng, chị Truyền bị bệnh hiểm nghèo đã khá lâu; các con chị hết lòng chăm sóc mẹ, mà không qua khỏi, việc ra đi của chị không ngoài dự tính của gia đình. Nhưng khi nghe hung tin, chúng tôi vẫn cảm thấy bàng hoàng, đột ngột.
Tôi gọi điện hãng xe Phúc Lợi mua vé về trong đêm để kịp ngày mai dự Lễ tang chị. Nhưng là ngày cuối tuần khách đi Nghệ An đông, không còn vé. Tôi phải mua vé đi từ Bến Nước Ngầm ( Hà Nội ) vào lúc 9 h 30 phút sáng 15/6.
Đến 4 giờ chiều, qua hơn 300 km, lên xuống nhiều chặng xe, tôi mới về đến Nghĩa trang làng. Giữa một chiều hè nắng nóng, bà con họ hàng làng xóm đưa tiễn chị về nơi an nghỉ cuối cùng. Tôi chạy nhanh vào chỉ kịp cùng bà con xúc những nhát xẻng đất cuối cùng phủ lên quan tài chị.
Khi đậy tấm xong tấm thiên lên mộ chị, tôi đứng thắp hương cùng cháu Nguyễn Đình Tăng, con trai chị. Tôi rưng rưng nước mắt, nghẹn ngào: “ Chị ơi, em về đây kính viếng Chị. Thế là từ nay mỗi lần về quê, em không còn gặp chị nữa. Xin vĩnh biệt Chị - người em tôn kính trọn đời - Em cầu mong hương hồn Chị được sớm siêu thoát, thanh thản về miền cực lạc, phù hộ độ trì cho các cháu và bà con họ hàng ... “.
Chị Hoàng Thị Truyền sinh năm 1933, tại làng Long Trảo ( xã Nghi Khánh, huyện Nghi Lộc, NA ). Chị hơn tôi 15 tuổi. Chị về làm dâu bác Nguyễn Văn Đờn từ khi tôi còn bé. Hai nhà ở sát bên nhau, lại là bà con nội tộc - bác Đờn là anh em con chú bác ruột của Cha tôi - nên ngay từ thời đó cho đến tận bây giờ chị luôn dành tình cảm cho chúng tôi. Tôi kính trọng, quý mến chị. Chị là người đẹp nết, đẹp người. Xưa nay tôi vẫn nói với mọi người rằng: “ Chị Truyền là người con dâu đẹp nhất của chi họ chúng ta “.Chị đảm đang việc nhà, việc họ. Anh Thuần chồng chị mất cách đây đã 30 năm. Một mình chị tần tảo nuôi dạy 5 con ăn học. Con cái dâu rể của chị đều thành đạt. Các cháu nội ngoại ngoan, học giỏi. Mọi việc trong họ chúng tôi ( phái, đại chi, đại tôn ) chị đều tham gia nhiệt tình.
Mỗi lần chúng tôi về quê, trước ngày ra đi bao giờ cũng vậy, chị đều có quà cho các cháu. Khi thì vài chục quả trứng gà, khi thì mấy cân đậu, lạc. Giá trị các món quà đó không lớn, nhưng là thành quả lao động của chị. Và hơn thế, đó là biểu thị tấm lòng thơm thảo, tình cảm chân thành mà chị đã dành cho chúng tôi. Phần nhiều các lần ra với con ở Hà Nội, chị đều tranh thủ đến thăm gia đình chúng tôi, bất kể đường xa.
Xin vĩnh biệt Chị Truyền ! Xin chia buồn cùng các cháu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét